"Hả?" Lâm Trạch Vũ sửng sốt. Trước đó nhìn thấy Uyển Uyển biến mất không còn tăm hơi, đã cảm thấy vô cùng kinh ngạc rồi. Hiện tại đột nhiên xuất hiện hai người sống sờ sờ, càng làm cho hắn cảm thấy khiếp sợ. "Hà tiên sinh tới rồi, anh mau ngồi xuống đi." Lâm Kiến Xuân chào đón. Uyển Uyển ôm cánh tay Hà Tứ Hải nhìn chằm chằm Lâm Trạch Vũ. Ý tứ đại khái là tôi cũng không sợ anh nữa. Cô ấy là có người làm chỗ dựa nha. "Cậu chính là Lâm Trạch Vũ?"...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.