Mục lục
Vũ Luyện Điên Phong
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thanh niên hết biết nói gì, trong mắt đầy sát khí, hận không thể đập chết ngay tên Cát Hùng ngu xuẩn này, chính vì hắn ngu ngốc tăng giá bậy bạ, làm cho mình cũng chạy ra hóng gió. Nào ngờ hắn lại không có tấm bản đồ khiếm khuyết khác, sát khí trong mắt càng tăng thêm, chậm rãi nhấc một tay lên, lưu chuyển thánh nguyên, dần dần ngưng tụ thành hình lưỡi kiếm.

Cát Hùng khóc rống không ngừng, dập đầu như giã tỏi, không ngừng cầu khẩn.

Không chờ thanh niên này ra tay, một vị Phản Hư Cảnh đằng sau bỗng nhỏ giọng nói: - Thiếu gia, không thể giết hắn.

Thanh niên kia sửng sốt, hỏi:

- Vì sao?

- Giết hắn rồi, không có đối chứng, người ta sẽ cho rằng chúng ta lấy được 2 tấm bản đồ khiếm khuyết, được một tấm bản đồ thì không có gì, nhưng nếu được 2 tấm thì to chuyện!

Thanh niên nghe vậy, nghĩ lại một hồi, cuối cùng hiểu ra, không nhịn được mắng một tiếng, hung hăng đạp Cát Hùng một cái, ném nhẫn không gian kia vào mặt hắn, thế mới nghênh ngang bước đi.

Bất ngờ, là không có ai ngăn cản.

Chờ cho người thanh niên kia cùng hai vị Phản Hư Cảnh đi không lâu, lại có một người đi ra từ chỗ ẩn nấp, đi tới chỗ Cát Hùng nhũn lăn ra đất, tè cả ra quần, cau mày hỏi mấy câu.

Cát Hùng thành thật trả lời.

Người kia lại nhặt lên nhẫn không gian lăn dưới đất, kiểm tra một phen, chầm chậm lắc đầu, có vẻ rất thất vọng, ném trở xuống đất, nhanh chóng bỏ đi.

Người thứ ba đi ra, làm giống y người thứ hai, sau đó là người thứ tư, thứ năm...

Trải qua chênh vênh to lớn từ sống đến chết, tâm tình của Cát Hùng có vẻ bình ổn hơn, nhưng liên tục bị những cường giả có thân phận địa vị thực lực đều vượt xa mình tra hỏi, hắn vẫn còn sợ hãi không yên. Cũng may những người này chỉ hỏi hắn mấy câu, tra xét nhẫn không gian liền bỏ qua cho hắn, không có ý muốn lấy mạng hắn, lại không có ý cướp đồ trong nhẫn không gian.

Nửa canh giờ sau, Dương Khai là người bước ra cuối cùng.

Cát Hùng đã quen với tràng cảnh này, không chờ Dương Khai hỏi, liền mở miệng nói một mạch: - Tôi không có tấm bản đồ khiếm khuyết thứ hai, tôi chỉ nghe nữ nhân xinh đẹp kia nói, nghĩ rằng có được bản đồ khiếm khuyết thì sẽ tìm được tài phú khổng lồ, bí bảo đỉnh cấp cùng võ kỹ, nên mới đi mua. Nhẫn không gian ở trên mặt đất, ngài muốn thì cứ tự mình kiểm tra, chỉ cần đừng giết tôi là được!

Dương Khai thở dài, cũng không có lòng dạ đâu mà điều tra nhẫn không gian của hắn.

Đã nhiều người tới xem qua, nếu bên trong thật có tấm bản đồ khiếm khuyết thứ hai, vậy không thể nào không bị phát hiện.

- Lần sau đừng mua đồ bậy nữa. Dương Khai vừa tức vừa buồn cười nói.

Mấy chục người đi theo sau, ai không phải hạng người tâm cơ thâm trầm, nhưng mọi người đều bị Cát Hùng đánh lừa. Cũng không phải nói Cát Hùng biễu diễn giỏi cỡ nào, chỉ là không ai ngờ cái tên này là hạng khờ khao, dễ dàng tin lời mỹ phụ Đấu giá sư kia.

Cát Hùng không ngừng gật đầu: - Về sau tôi không bao giờ mua đồ trên hội đấu giá nữa.

- Đi đi! Dương Khai phẩy tay: - Lần này không có người giết ngươi, là ngươi lớn mạng, lần sau thì không chắc được.

- Vâng vâng vâng! Cát Hùng tràn đầy cảm kích, nhặt lấy nhẫn không gian, ù té bỏ chạy. Hắn thật bị dọa sợ, ngay cả Dương Khai là võ giả cùng cảnh giới với hắn mà cũng không nhìn ra, bằng không sao lại khách khí với Dương Khai như thế.

Chạy thẳng đi thật xa, Cát Hùng mới tế ra Tinh Toa của mình, lảo đảo bay đi. Trong mơ hồ, Dương Khai dường như còn nghe được tiếng khóc sợ hãi của hắn.

Tấm bản đồ khiếm khuyết xuất hiện trên hội đấu giá chạy một vòng, bị người thanh niên xuất hiện đầu tiên cướp lấy, điều này làm Dương Khai rất buồn bực. Bây giờ thực lực của hắn thấp kém, tự nhiên không thể đi cướp lại tấm bản đồ khiếm khuyết kia.

Sở dĩ những người khác không cướp, là bởi mọi người đều biết một tấm bản đồ khiếm khuyết thì vô dụng, bằng không bọn họ đã sớm ra tay trên hội đấu giá, làm sao để cho Cát Hùng mua được? Hơn nữa chỉ sợ thanh niên kia cũng có chút lai lịch, bọn họ tự nhiên sẽ không vì một tấm bản đồ khiếm khuyết vô dụng mà đi đắc tội thế lực sau lưng hắn.

Hiện tại xem ra, bản đồ khiếm khuyết đó còn không bằng ở trên tay Cát Hùng, bị thanh niên kia cầm đi, Dương Khai xem chừng trong thời gian ngắn cũng không có cách nào tìm lại được. Cũng may đã ghi nhớ kỹ dung mạo của đối phương, chờ sau này lại nghĩ cách cũng không muộn.

Trầm ngâm một hồi, Dương Khai quay về Thiên Vận Thành, đi thẳng vào Tụ Bảo Lâu.

Trong phòng Bính số 13, Dương Khai đẩy cửa phòng bao, ngồi vào ghế của mình, bưng linh trà uống một ngụm, nhìn Vũ Y cùng Dương Viêm đều chìm đắm trong hưng phấn, không nhịn được hỏi: - Đấu giá bí bảo thế nào rồi?

- Huynh đã trở lại? Vũ Y cùng Dương Viêm tựa như mới thấy được Dương Khai, Vũ Y cười rạng rỡ: - Giá trị ngoài dự liệu, mỗi một món bí bảo đều bán ra giá hơn triệu, hiện tại đang đấu giá Song Xoa Thứ!

- Ồ? Dương Khai ngẩng đầu nhìn xuống dưới, quả nhiên thấy bên cạnh mỹ phụ Đấu giá sư đang đặt Song Xoa Thứ cuối cùng, làm hắn bất ngờ, là không có ai ra giá.

- Giá bao nhiêu rồi? Dương Khai thầm nghĩ bí bảo như vậy không thể nào lại bị bỏ qua.

- 2.1 triệu! Vũ Y phấn chấn đáp, không đợi Dương Khai hỏi tiếp, đã chủ động giải thích: - Cấp bậc Song Xoa Thứ đã gần tới Hư cấp trung phẩm, tốt hơn 11 món trước đó, cho nên giá cao hơn rất nhiều, xem ra người ở đây đều biết hàng.

Đúng lúc này, mỹ phụ Đấu giá sư lớn tiếng hô lên: - 2.1 triệu lần 1, 2.1 triệu lần 2, 2.1 triệu lần 3! Bán ra, chúc mừng vị ở phòng Ất số 3 mua được Linh Lung Song Xoa. Thiếp thân chúc ngài có thể tung hoành phát huy ở Lưu Viêm Sa Địa, thắng lợi trở về!

Mỹ phụ cười hì hì nói mấy lời tràng cảnh, cho cung nữ Tụ Bảo Lâu nâng khay ngọc đưa Linh Lung Song Xoa đến phòng Ất số 3.

- Hả, Ất số 3, không phải Lưu Ly Môn sao? Dương Khai ngạc nhiên, hắn nghĩ rằng món Linh Lung Song Xoa này sẽ bị Lưu Ly Môn Doãn Tố Điệp mua lấy, dù sao nó là bí bảo thích hợp cho con gái sử dụng. Nhưng hắn nhớ Doãn Tố Điệp ở trong trong phòng Giáp số 1 của Lưu Ly Môn.

- Tại sao phải là Lưu Ly Môn? Vũ Y không rõ ràng.

- Không có gì. Dương Khai cười khẽ.

Dương Khai ra ngoài dạo một vòng, đợt 12 món bí bảo Hư cấp hạ phẩm đã đấu giá xong, tiếp theo lại là đấu giá đan dược, hơn nữa cũng là đan dược Hư cấp hạ phẩm!

Tụ Bảo Lâu vì hội đấu giá lần này coi như đã làm đủ chuẩn bị, cũng nhận định Lưu Viêm Sa Địa sắp mở ra, các thế lực lớn sẽ không tiếc xài tiền, chỉ cần có thứ tốt, không lo không bán được giá cao. Cho nên đấu giá xong bí bảo Hư cấp hạ phẩm, lập tức cho ra sân đan dược Hư cấp hạ phẩm, lại một lần nữa hâm nóng bầu không khí trong đại sảnh đấu giá.

Dương Khai mới hiểu sâu sắc trình độ đắt đỏ của đan dược Hư cấp, một lọ 10 viên Khang Sinh đan có thể nhanh chóng bổ sung thánh nguyên, chỉ bán được 600 ngàn, chia ra chừng 60 ngàn một viên.

Sắc Vi đan có thể dùng trị thương, cũng một lọ 10 viên, nhưng còn đắt hơn Khang Sinh đan, giá chừng 730 ngàn một lọ.

Kinh Lạc đan có thể chữa trị kinh mạch, giá 800 ngàn một lọ 5 viên.

Đắt nhất phải là Băng Tuyết đan có thể giúp võ giả xua tan hơi nóng, 1.1 triệu mỗi lọ!

Lưu Viêm Sa Địa hơi nóng khắp nơi, Băng Tuyết đan có rất nhiều tác dụng ở trong đó, coi như khắc chế nhiệt độ bên trong, cho nên vật này vừa xuất hiện, đã bị các thế lực lớn điên cuồng tranh giành. Có 5 lọ, lọ sau bán ra được giá cao hơn lọ trước!

Đan dược không giống bí bảo, bí bảo chỉ cần không hư hỏng thì có thể sử dụng vô số lần, nhưng đan dược ăn rồi là hết. Các thế lực lớn vì đi vào Lưu Viêm Sa Địa, gần như không tiếc vốn gốc, nếu là ở bình thường, những đan dược Hư cấp này dù quý giá, nhưng không thể xuất hiện giá cao đến vậy.

Nhưng mà dưới thiên thời địa lợi, Tụ Bảo Lâu mạnh mẽ bán ra những đan dược này với giá cao gấp 3-4 lần.

Mỹ phụ Đấu giá sư đứng ở trên đài cười như hoa nở, sắc mặt đỏ hồng.

Chừng 1 canh giờ, các đan dược Hư cấp hạ phẩm mới ban xong, mỗi một thế lực trong phòng bao đều có thu hoạch ít nhiều, coi như mọi người đều vui.

Trong lúc mọi người đang nghĩ rằng hội đấu giá lần này sẽ tuyên bố kết cục, mỹ phụ Đấu giá sư lại yêu kiều lên tiếng: - Các vị xin yên tĩnh một lát, tiếp theo sẽ là vật đấu giá áp trục hội đấu giá lần này, do Tụ Bảo Lâu chuẩn bị...

Hai chữ áp trục vừa vang lên, toàn đại sảnh đấu giá lặng ngắt, chỉ nghe những tiếng thở dốc nặng nề. Vô số ánh mắt tập trung vào người mỹ phụ Đấu giá sư, một số ít võ giả nhạy bén còn phát hiện giọng của mỹ phụ hơi run lên, tức thời liền hiểu vật đấu giá áp trục lần này dường như rất ghê gớm.

- Bởi vì chuyện liên quan trọng đại, cho nên vật đấu giá áp trục lần này sẽ do Nhan Bùi đại quản sự Tụ Bảo Lâu tự mình chủ trì. Xin mời Nhan quản sự! Mỹ phụ nói xong, liền lùi sang một bên nhường chỗ, cười hì hì nhìn sang phía khác.

Nhan Bùi mặt tối đen, thần sắc lạnh lùng, sải bước đi từ hướng kia ra ngoài.

- Lại do Nhan Bùi tự mình chủ trì! Chẳng những đại sảnh đấu giá xôn xao, ngay cả các phòng bao cũng vang lên tiếng hô.

Nhan Bùi mặt già đen thui, rán sành ra mỡ, được xưng là Đấu giá sư Tụ Bảo Lâu tâm địa xấu nhất, thủ đoạn tàn nhẫn nhất. Lúc trước mỗi lần hắn chủ trì đấu giá, đều sẽ làm thịt những người đấu giá thật đau, những năm qua Nhan Bùi lớn tuổi dần, địa vị tăng lên, đã rất ít lộ mặt trên hội đấu giá.

Không thể ngờ đã nhiều năm không chủ trì đấu giá, lần này Nhan Bùi lại tự mình ra tay.

Ai cũng biết, nếu ông ta xuất hiện, vậy hội trường đấu giá sẽ thành một mảnh gió tanh mưa máu, nhất thời các đại nhân vật trong phòng bao đều chua xót, lén lút vuốt nhẫn không gian, thở dài than ngắn, âm thầm lo lắng cho thánh tinh bên trong.

- Không ngờ vật kia lại có thể thành hàng áp trục! Trong phòng Bính số 13, Vũ Y cùng Dương Viêm liếc nhau, hưng phấn muốn nhảy dựng lên.

Không nói tới cấp bậc bí bảo đó, chỉ riêng hàng áp trục, cũng đã nâng cao giá trị của nó, hai nàng đã có thể tưởng tượng được, sau hội đấu giá lần này, bản thân mình sẽ thành đại phú bà.

Dương Viêm thì đang tính toán mình nên mua bao nhiêu nguyên vật liệu quý.

Phòng bao Giáp số 5, là thuộc Ảnh Nguyệt Điện, lúc này bên trong ngoài Tiền Thông ra, còn có 5-6 đệ tử trẻ tuổi, những người này đều là nhân tài mới nổi của Ảnh Nguyệt Điện.

Chẳng qua có tư cách ngồi bên cạnh Tiền Thông, thì chỉ có một nam một nữ. Nam hình thể cao lớn, hai mắt nội liễm thần quang, rõ ràng là võ giả Thánh Vương tam tầng cảnh. Còn nữ thì dáng người yểu điệu, thân hình quyến rũ, mặt mũi như tranh vẽ, thanh tú xinh đẹp, cũng là Thánh Vương tam tầng cảnh. Tuy nhiên khí tức của nàng không nội liễm được như nam nhân kia, còn hơi tuôn trào phóng ra, rõ ràng là bởi vì vừa đột phá không lâu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK