Mục lục
Vũ Luyện Điên Phong
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kế tiếp, Mạc Tiểu Thất và Trương Nhược Tích hai người chỉ thấy môi của Dương Khai không ngừng mấp máy, thần sắc ngưng trọng cùng Lý Vô Y và Cửu Phượng truyền âm lẫn nhau cái gì đó, mà hai vị cường giả Đế Tôn Cảnh đỉnh cao sau khi nghe Dương Khai nói, lại phản ứng vô cùng kịch liệt, kinh hãi, ngạc nhiên, kinh sợ, trang nghiêm, sùng kinh, tiếc hận... Đủ loại biểu tình lần lượt thay đổi trên mặt của họ.

Thỉnh thoảng Lý Vô Y với Cửu Phượng còn chen miệng vào hỏi một câu, Dương Khai đều trả lời tất cả.

- Bọn họ đang nói chuyện gì?

Mạc Tiểu Thất lặng lẽ hỏi Trương Nhược Tích.

Trương Nhược Tích lắc lắc đầu, biểu thị mình cũng không biết.

Mạc Tiểu Thất nói: - Thật ra muội cũng rất tò mò, sau khi muội bị ngất đi, rốt cuộc trong Toái Tinh Hải đã xảy ra chuyện gì, tỷ có biết không?

Trương Nhược Tích vẫn lắc đầu, nhẹ giọng nói: - Ta với muội không sai biệt lắm là ngất cùng một lúc, đến lúc tỉnh lại thì đã ở đây rồi.

Hai nha đầu nhìn nhau một cái, đột nhiên có chút cảm giác đồng bệnh tương liên.

Một hồi lâu sau đó, Lý Vô Y mới nghiêm nghị nói: - Lại có chuyện như vậy.

Cửu Phượng cũng biểu tình rét lạnh, nói: - Chuyện này quả thật phải nói cho đại nhân nghe, tình huống của vị đại nhân đó không được lạc quan cho lắm, lại cùng với loại ma đầu kia hai hồn một thể, ngày tháng sau này chỉ sợ là không được dễ chịu a.

Dương Khai thở dài nói:

- Đoàn tiền bối mới rời đi không lâu, nhưng người lại không có nói rốt cuộc muốn đi đâu, nếu Thú Vũ đại nhân có thể tìm được người dĩ nhiên là tốt nhât. Đoàn tiền bối có thể vì thiên hạ sinh linh mà không để ý đến tính mạng của bản thân làm vãn bối vô cùng kính ngưỡng, không đành lòng nhìn người chịu đủ mọi hành hạ sau này.

Cửu Phượng nghiêm túc nói: - Yên tâm đi, đại nhân nhà ta nhất định sẽ không ngồi xem không quản đâu, đợi sau khi về tới Linh Thú Đảo, ta sẽ đem việc này bẩm báo chi tiết.

Dương Khai vui mừng, nói:

- Vậy thì đa tạ tiền bối.

Có Thú Vũ Đại Đế đích thân tìm kiếm, có lẽ có thể tìm được Đoàn Hồng Trần, nói không chừng ngài ấy sẽ có biện pháp giải quyết tình huống lúng túng hiện giờ của Đoàn Hồng Trần.

- Thật không nghĩ tới, trong Toái Tinh Hải lần này không ngờ lại xảy ra chuyện ly kỳ như vậy, không trách được võ giả tinh anh của bốn vực đột nhiên bị bài xích ra khỏi Toái Tinh Hải mà không hề có dấu hiệu báo trước nào. Trước khi đến đây, đại nhân có nói qua, Toái Tinh Hải nhất đinh là có biến cố, nhưng chưa từng nghĩ là biến cố lớn đến vậy. Lý Vô Y không ngừng thở dài.

- Cũng may bọn họ đều bình an vô sự, nếu bởi vì biến cố của Toái Tinh Hải mà dẫn tới toàn bộ những tiểu tử kia mất mạng thì... Cửu Phượng nói đến đây liền rùng mình một cái, có chút không dám nói tiếp.

Nàng chuyển lời, đôi mắt đẹp sáng quắc nhìn Dương Khai, nói: - Tiểu tử, lúc nãy khi vừa mới đến đây, thì có một chuyện làm bổn cung rất để ý... Nàng đưa tay chỉ chỉ vào vị trí của trứng phượng, trầm giọng nói: - Tại sao bổn cung lại cảm giác được ở nơi này... lại có khí tức của Phượng Hoàng Chân Hỏa!

Lý Vô Y cả kinh, sợ hãi nói: - Phượng Hoàng Chân Hỏa?

Sau khi nói xong, lão cũng lập tức nhìn về hướng bên đó, sau khi thấy được những hoa văn phức tạp khó hiểu trên trứng phượng thì nhịn không được hít vào một hơi lạnh, thất thanh nói: - Truyền thừa của Phượng tộc!

Dương Khai kinh ngạc nhìn Lý Vô Y, nói: - Tiền bối vậy mà lại biết?

Hắn cũng nhờ lúc quan sát những hoa văn này thì thức hải bị một loại bí thuật quỷ dị công kích mới có thể khẳng định đây là truyền thừa của Phượng tộc, không nghĩ đến Lý Vô Y liếc mắt một cái liền nhìn ra.

Lý Vô Y nhìn chằm chằm một hồi sau mới nói: - Linh Thú Đảo có ghi lại chuyện liên quan đến Phượng tộc, hơn nữa... Nói tới đây, hắn sâu xa nhìn Cửu Phượng một cái, không có nói tiếp nữa.

Cửu Phượng nói: - Đây thật sự là Phượng Hoàng Chân Hỏa?

Dương Khai gật đầu nói: - Không sai.

- Nghe nói trong Toái Tinh Hải còn lưu lại một ngọn Phượng Hoàng Chân Hỏa, chính là vật của Viêm Võ Đại Đế năm đó, mà ngươi lại vừa mới từ trong Toái Tinh Hải đi ra, có phải là... Tâm tư Cửu Phượng kín đáo, rất nhanh đã suy đoán ra một chút tin tức.

Dương Khai cũng không có che giấu, thừa nhận nói: - Tiền bối nói không sai, Phượng Hoàng Chân Hỏa quả thật đến từ Toái Tinh Hải, cũng là di vật của Viêm Võ Đại Đế lưu lại.

Tuy rằng đã có suy đoán nhưng khi nghe Dương Khai thừa nhận, Cửu Phượng vẫn nhịn không được hít một ngụm khí lạnh, có chút hâm mộ với ghen tỵ nhìn phía trứng phượng, nói: - Năm đó bổn cung cũng từng đi vào Toái Tinh Hải, một lòng muốn kiếm được Phượng Hoàng Chân Hỏa, nhưng cuối cùng lại không thu hoạch được gì, không nghĩ tới hôm nay lại có duyên nhìn thấy.

Dừng một chút, nàng cau mày nói: - Nếu đã trở thành trứng phượng, vậy thì nói rõ có người đã luyện hóa Phượng Hoàng Chân Hỏa? Người này có thể khiến Phượng Hoàng Chân Hỏa thừa nhận sự tồn tại của hắn, rốt cuộc là người nào?

Dương Khai còn chưa kịp nói, Mạc Tiểu Thất đã nói tiếp: - Là Lưu Viêm tỷ tỷ.

- A? Mắt Cửu Phượng sáng ngời, than nhẹ nói: - Chính là khí linh kia sao?

Nhìn sắc mặt cùng giọng nói của nàng, dường như đã nghe qua Mạc Tiểu Thất nhắc tới Lưu Viêm, cũng biết Lưu Viêm là khí linh.

Nàng không khỏi thở dài nói:

- Chỉ là một khí linh nhỏ nhoi cũng có thể được Phượng Hoàng Chân Hỏa chấp nhận, xem ra thật là do ý trời, một khi nàng niết bàn sống lại thì có thể kế thừa truyền thừa của Phượng tộc, thật sự có cơ hội trở thành một thành viên của Phượng tộc.

Dương Khai trong lòng vừa động, nói: - Cửu Phượng tiền bối dường như đối với Phượng tộc cực kỳ hiểu rõ a!

- Hiểu rõ? Cửu Phượng lộ ra biểu tình cổ quái nhìn Dương Khai một cái.

Dương Khai ngượng ngập nói: - Ta nói sai cái gì sao?

Mạc Tiểu Thất mỉm cười nói: - Dương đại ca, Phượng di có lực lượng huyết mạch vô cùng tinh thuần của Phượng tộc đấy, khắp thiên hạ này, ngoại trừ Phượng tộc thật sự ra, không có ai hiểu rõ về Phượng tộc nhiều hơn nàng cả.

- Cái gì? Dương Khai kinh hãi. - Cửu Phượng tiền bối lại có huyết mạch của Phượng tộc sao?

Loại chuyện này hắn là lần đầu tiên biết đến, nhưng nếu suy nghĩ cẩn thận lại, cái tên Cửu Phượng cũng mang theo một chữ "Phượng" rồi, hơn nữa một thân lực lượng nóng rực cùng với Hỏa Phượng cũng cực kì phù hợp, lại còn đến từ loại địa phương như Linh Thú Đảo nữa...

Dương Khai vui mừng quá đỗi, vội vàng nói: - Tiền bối, ngài nếu đã có huyết mạch Phượng tộc, vậy dám hỏi bằng hữu này của tiểu tử lúc nào mới có thể phá trứng sống lại?

Cửu Phượng chau mày nói: - Cái này không dễ nói, ta ngược lại muốn biết... nếu như bổn cung không có đến đây, ngươi tính làm sao?

- Làm sao à? Dương Khai ngạc nhiên, lập tức nói: - Đợi a!

- Đợi? Cửu Phượng nhìn Dương Khai với vẻ mặt quái dị. - Ở chỗ này đợi một năm rưỡi?

- Một năm rưỡi? Thời gian dài vậy sao? Dương Khai hoảng sợ.

- Thời gian dài sao? Có thể là một năm rưỡi, cũng có thể tám năm mười năm. Cửu Phượng cười lạnh một tiếng. - Luyện hóa Phượng Hoàng Chân Hỏa, ngươi cho là chuyện rất đơn giản? Mặc dù lúc này bằng hữu của ngươi thoạt nhìn đã được Phượng Hoàng Chân Hỏa thừa nhận, trở thành trứng phượng, nhưng đây chỉ là bắt đầu mà thôi, muốn chân chính luyện hóa để hoàn toàn có được Phượng Hoàng Chân Hỏa thì phải trải qua khảo nghiệm rất lớn. Nếu bằng hữu của ngươi không kiên trì thì chỉ có thể bị đốt cháy mà chết. Cho dù có thể kiên trì đến cùng cũng không thể thành công trong thời gian ngắn được.

- Dù cho thành công, như thế nào khống chế Phượng Hoàng Chân Hỏa, như thế nào học bí thuật truyền thừa của Phượng tộc?

Dương Khai nghe được, gương mặt liền ngưng trọng.

Hắn phát hiện mình đã nghĩ mọi chuyện quá đơn giản, hắn hoàn toàn nghĩ rằng không cần bao lâu Lưu Viêm sẽ xuất hiện ở trước mặt mình lần nữa. Nhưng khi nghe những lời này của Cửu Phượng, hắn mới biết mình đã đánh giá thấp tính nguy hiểm trong đó.

Cửu Phượng nếu đã có huyết mạch Phượng tộc, vậy thì nhất định vô cùng hiểu rõ chuyện của Phượng tộc, nàng nói như thế tất nhiên sẽ không sai.

Đầu Dương Khai toát mồ hôi lạnh, nói: - Mong tiền bối chỉ điểm.

Cửu Phượng nói: - Cho dù có ta chỉ điểm, ngươi cũng không có cách nào, ngươi không hiểu truyền thừa Phượng tộc, không hiểu sự ảo diệu của Phượng Hoàng Chân Hỏa, muốn hộ pháp cho nàng cũng không được.

Dương Khai nói: - Tiền bối nói rõ một chút, ta có thể hiểu được.

Cửu Phượng liếc hắn một cái, hừ lạnh nói:

- Cho ngươi nhiều nguyên liệu nấu ăn, ngươi có thể nấu được một bàn thức ăn ngon không?

Dương Khai lau đi mồ hôi lạnh trên trán, chột dạ nói: - Nướng chín thì chắc không có vấn đề.

Mạc Tiểu Thất chạy tới, lay động cánh tay của Cửu Phượng, nói: - Phượng di, Lưu Viêm tỷ tỷ rất tốt, người có thể giúp thì giúp một chút đi.

Cửu Phượng hung hăng trừng nàng một cái, nói: - Chuyện của con ta còn chưa có tính, cả ngày chỉ nghĩ chạy ra bên ngoài chơi, việc tu luyện thì một chút cũng không để tâm, lần này nếu không phải ta cùng Lý thúc của con đến tìm, có phải lại muốn chuồn tiếp không?

Mạc Tiểu Thất bĩu môi nói: - Cùng lắm thì... cùng lắm thì người giúp Lưu Viêm tỷ tỷ lần này, con sẽ ngoan ngoãn theo hai người về đảo tu luyện, không đến Đế Tôn không ra ngoài được chưa?

- A? Cửu Phượng đôi mắt đẹp sáng lên, sáng quắc nhìn chằm chằm vào Mạc Tiểu Thất, nói:

- Lời này là con tự nói đấy nhé!

Mạc Tiểu Thất một bộ dáng biết chuyện đã lỡ nên làm liều, nhắm mắt lại nói: - Chính là con nói.

- Vụ mua bán này làm được! Lý Vô Y mỉm cười.

Cửu Phượng cũng nở nụ cười, nói: - Nếu con đã nói như thế vậy thì Phượng di tự nhiên không thể khoanh tay đứng nhìn rồi.

Mạc Tiểu Thất hừ nói: - Không thấy thỏ thì không thả ưng, Phượng di người xấu từ trong ra ngoài rồi!

Cửu Phượng cười khúc khích, có chút hứng thú nhìn nàng nói: - Bây giờ con đổi ý vẫn còn kịp, cùng lắm thì ta với Lý thúc của con cưỡng ép mang về cũng như nhau thôi.

Mạc Tiểu Thất hô hấp dồn dập, dậm chân nói: - Con hận hai người!

Cửu Phượng thu lại nụ cười, nhìn Dương Khai nói:

- Nếu ngươi thấy yên tâm, ta muốn mang trứng phượng về Linh Thú Đảo, bày bí thuật của Phượng tộc hộ pháp cho nàng.

- Mang về Linh Thú Đảo? Dương Khai hơi hơi thất thần, nhịn không được nhìn về phía trứng phượng.

Cửu Phượng nói: - Ngươi cũng có thể theo đến Linh Thú Đảo, mặc dù Linh Thú Đảo không cho khách đến, nhưng nếu ngươi đã là bạn của Tiểu Thất, ở trên đảo ở một thời gian cũng không sao, tin rằng đại nhân cũng sẽ không cự tuyệt.

Mắt Mạc Tiểu Thất sáng lên, lập tức đáng yêu nói: - Đúng đó Dương đại ca, huynh theo muội cùng đi Linh Thú Đảo đi, Linh Thú Đảo của chúng ta rất đẹp đấy.

Nàng nói với gương mặt đầy chờ mong, đôi mắt đẹp phát sáng rạng rỡ.

Dương Khai có chút không đành lòng nhìn nàng, hướng Cửu Phượng nói: - Theo tiền bối tính toán, Lưu Viêm luyện hóa Phượng Hoàng Chân Hỏa đại khái cần phải mất bao lâu?

Cửu Phượng nói: - Tối thiểu cũng cần một năm, tương truyền Viêm Võ Đại Đế năm đó luyện hóa Phượng Hoàng Chân Hỏa cũng tốn hao năm tháng, một năm cũng chỉ là phỏng đoán thấp nhất với điều kiện tất cả đều thuận lợi.

- Một năm... Dương Khai than một tiếng, nói: - Vậy tiền bối hãy mang nàng đi đi, Linh Thú Đảo... Vãn bối có cơ hội sẽ đến, trước mắt còn có một số việc phải xử lý.

Mạc Tiểu Thất nghe thế, gương mặt lộ ra biểu tình thất vọng.

Cửu Phượng gật đầu nói: - Ngươi yên tâm, bổn cung nếu đã đáp ứng thay ngươi hộ pháp cho nàng, tự nhiên sẽ làm hết sức, bổn cung cũng muốn nhìn thử xem, một khí linh luyện hóa Phượng Hoàng Chân Hỏa sẽ có biến hóa thần kỳ gì!

Nói đến cuối cùng, gương mặt nàng hiện ra sự mong đợi cùng phấn chấn, trong đôi mắt đẹp phát ra hào quang cực kỳ nguy hiểm.

Trong khi nói, nàng phất tay một cái, trực tiếp hút trứng phượng tới, thúc giục đế nguyên bao quanh nó lại. Dường như là cảm ứng được cái gì đó, những đồ án hoa văn kỳ quái trên trứng phượng lại hơi hơi nhúc nhích như là vật sống vậy. Trong trứng phượng còn truyền ra một tiếng kêu vô cùng yếu ớt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK