- Nói như vậy, cảnh giới trên Hư Vương Cảnh là Đạo Nguyên Cảnh, trên Đạo Nguyên Cảnh là Đế Tôn Cảnh?
- Không sai. Lưu Tiêm Vân gật gật đầu, -Võ giả đại thành thế tràng, mới có thể đột phá đến Hư Vương Cảnh, lĩnh ngộ vực tràng, vực tràng đại thành, mới có thể đột phá Hư Vương Cảnh, lĩnh ngộ lực lượng pháp tắc, mà võ giả Đạo Nguyên Cảnh nắm trong tay, chính là lực lượng pháp tắc.
- Pháp tắc chi lực! Dương Khai lộ ra biểu tình sùng bái.
Lưu Tiêm Vân khẽ mỉm cười: -Dương huynh cũng đừng suy nghĩ quá nhiều, mặc dù là cường giả Đạo Nguyên Cảnh, cũng chỉ có thể vận dụng lực lượng pháp tắc đơn giản mà thôi, nghe nói chỉ có đạt tới cảnh giới Đế Tôn, mới có thể nắm trong tay pháp tắc, đây mới thực sự là nhất niệm, thương hải tang điền, ngôn xuất pháp hành!
- Có thể hiểu được! Dương Khai gật gật đầu.
- Dĩ nhiên, lĩnh ngộ lực lượng pháp tắc chỉ là một yêu cầu cơ bản để tấn thăng Đạo Nguyên Cảnh mà thôi, điều kiện quan trọng nhất là đem lực lượng bản thân chuyển hóa thành nguyên lực!
- Nguyên lực? Dương Khai trước mắt sáng ngời, -Chính là cách gọi của lực lượng mới hiện tại trong cơ thể chúng ta?
- Không sai, so với lực lượng thánh nguyên cao hơn một tầng, chính là nguyên lực. Chắc hẳn Dương huynh cũng cảm nhận được, cỗ lực lượng này và căn nguyên bản thân chúng ta có cùng một nhịp thở, cho nên mới được gọi là nguyên lực.
- Quả thật có cảm nhận được.
- Ở trong thông đạo Tinh Quang, tác dụng lớn nhất của tinh quang, là thúc đẩy thánh nguyên trong cơ thể Hư Vương Cảnh, chuyển hóa nguyên lực. Cho nên nói, trong thông đạo Tinh Quang có thể hấp thu tinh quang càng nhiều càng tốt. Lưu Tiêm Vân giải thích.
- Vật các ngươi ở bên trong đợi năm năm, chẳng phải là hấp thu rất nhiều sao? Dương Khai sắc mặt chợt nghiêm lại.
Lưu Tiêm Vân cười khổ lắc đầu: -Dương huynh suy nghĩ nhiều, chúng ta ở nơi này mặc dù đã năm năm, nhưng là thời gian hấp thu tinh quang, tổng cộng không được quá hai tháng mà thôi, thời gian còn lại, đều là núp ở trong Hoàng Tuyền Minh Vực Tráo.
- Hoàng Tuyền Minh Vực Tráo? Dương Khai nhướn mày.
- Không sai, chính là bí bảo phòng ngự của Doãn sư huynh, là bí bảo cấp Đạo Nguyên. Nghe nói là bảo vật từ Hoàng Tuyền Tông của Tinh Giới truyền xuống. Lần này được Doãn huynh mang theo bên người, nếu không có nó ngăn cản, chúng ta sớm đã bị bài xích ra khỏi Tinh Quang Thông Đạo, cũng không có khả năng ở nơi này đợi năm…năm.
- Xin chỉ giáo? Dương Khai ngạc nhiên.
- Tinh quang trong Thông Đạo kia có thể mang đến tác dụng to lớn cho võ giả. Đặc biệt là những võ giả Tinh Vực cấp thấp như chúng ta đến Tinh Giới. Có thể nói tinh quang kia chính là cơ duyên thứ nhất chúng ta gặp được. Nhưng Dương huynh ngươi thật có cảm giác một võ giả có thể tùy ý lưu lại lâu trong đó sao? Lưu Tiêm Vân mỉm cười,
- Đó là không thể, bất cứ người nào. Thời gian lưu lại trong thông đạo dài nhất sẽ không vượt quá hai tháng, thời gian vừa hết, sẽ bị thiên địa pháp tắc trong thông đạo bài xích ra ngoài.
Dương Khai lúc này mới lộ vẻ bừng tỉnh.
Lúc trước hắn còn hoài nghi, nếu thật mỗi một võ giả có thể lưu lại trong Tinh Quang Thông Đạo lưu lại…nhiều năm, vậy đối với võ giả đẳng cấp thấp như Tinh Vực mà nói, không thể nghi ngờ chính là khó khăn.
Bởi vì chỉ cần có Doãn Nhạc Sinh trấn giữ thông đạo Tinh Quang như vậy, bất kì kẻ nào cũng đừng nghĩ tốt hơn.
Bây giờ nghe Lưu Tiêm Vân giải thích như vậy, hắn mới biết là công lao của Hoàng Tuyền Minh Vực Tráo.
- Tinh quang trong Tinh Quang Thông Đạo, có thể tăng tốc thánh nguyên trong cơ thể chúng ta chuyển hóa nguyên lực, đương nhiên hút càng nhiều càng tốt, nhất là những võ giả cấp bật Tinh Chủ, bởi vì bản thân có căn nguyên tinh thần, cho nên đối với tinh quang rất có lực tương tác, tốc độ hấp thu so với võ giả bình thường phải nhanh hơn rất nhiều rất nhiều. Lưu Tiêm Vân nói tới đây, bỗng nhiên dừng lại, trợn to đôi mắt đẹp, quan sát Dương Khai từ trên xuống dưới, biểu tình ngạc nhiên.
- Thế nào? Dương Khai cau mày.
- Kỳ quái!
Lưu Tiêm Vân nhíu mày, kinh nghi nói: -Dương huynh ngươi không phải là Tinh Chủ sao?
Lúc trước trong thông đạo Tinh Quang, nàng hiển nhiên nhìn rõ ràng, tinh quang bốn phía giống như kình hút nước chảy vào trong cơ thể Dương Khai, đây tuyệt đối là biểu hiện rõ ràng nhất của Tinh Chủ, tốc độ loại đó, kể cả là Doãn Nhạc Sinh cũng không sánh bằng.
Một tinh Chủ khác đi cùng Dương Khai, cũng không được bằng một phần mười của hắn.
- Ta là Tinh Chủ! Dương Khai thật không có che giấu điều này, dù sao trước đây trong Tinh Quang Thông Đạo cũng đã bại lộ.
- Nhưng vì sao trên người ngươi không có ánh sáng tinh thần? Lưu Tiêm Vân biểu tình lại càng kỳ quái.
- Ý gì? Dương Khai gương mặt không hiểu nhìn nàng.
Lưu Tiêm Vân giải thích: -Nói như vậy, võ giả cấp bậc Tinh Chủ, lúc mới vào Tinh Giới, bởi vì hấp thu quá nhiều tinh quang trong Tinh Quang Thông Đạo, trong lúc nhất thời không thể luyện hóa, cho nên bên ngoài thân sẽ xuất hiện một tầng ánh sáng tinh thần. Tầng ánh sáng tinh thần này vô cùng rõ ràng, chỉ có là Tinh Chủ đem toàn bộ tinh quang hấp thu dung hợp hoàn tất, ánh sáng tinh thần nới biến mất không thấy, nhưng ngươi…
Dương Khai cúi đầu nhìn bản thân, cũng không có phát hiện dấu vết ánh sáng tinh thần gì.
Nhưng ý niệm trong đầu hắn vừa động, dò xét thức hải của mình, phát hiện tinh quang tràn ngập trong thức hải, nhất là phạm vị Ôn Thần Liên bảy màu kia, tinh quang nồng đậm quả thực không cách nào tưởng tượng.
Trong lòng lập tức bình tĩnh lại, biết tinh quang bản thân nhất thời không có dung hợp được đều tích tụ đến thức hải.
Lưu Tiêm Vân cũng không có nói sai, chẳng qua tình hình của mình có chút đặc thù, chuyện này liên quan đến Ôn Thần Liên bảy màu, mà Dương Khai cũng không giải thích.
- Chẳng nhẽ có quan hệ với thông đạo Tinh Quang sau khi đổ nát? Lưu Tiêm Vân nhíu chặt mày, tự mình nghĩ tới một khả năng giải thích.
- Có lẽ! Dương Khai lập tức hùa theo.
Lưu Tiêm Vân nhìn hắn một cái, cũng không có tiếp tục dây dưa vấn đề này nữa, khẽ mỉm cười nói: -Nhưng như vậy cũng tốt, không có ánh sáng tinh thần, Dương huynh sẽ an toàn hơn rất nhiều.
- Tại sao? Dương Khai hỏi.
- Bởi vì căn nguyên tinh thần a. Lưu Tiêm Vân giải thích, -Doãn sư huynh tại sao lại để mắt tới các ngươi? Đó là bởi vì hắn muốn tước đoạt căn nguyên tinh thần của các ngươi, trong Tinh Giới, căn nguyên tinh thần là đồ tốt. Võ giả có căn nguyên tinh thần, có thể dễ dàng cảm ngộ được lực thiên địa pháp tắc hơn, có thể dễ dàng tấn thăng Đạo Nguyên Cảnh, thành Đế Tôn. Cho nên mỗi người đều rất mơ ước căn nguyên tinh thần, nếu bên ngoài cơ thể ngươi có ánh sáng tinh thần, chẳng phải nói cho người khác biết ngươi là Tinh Chủ vừa mới từ trong Tinh Quang Thông Đạo đi ra sao? Để người khác để ý đến ngươi? Ngươi phải biết, trong Tinh Giới, bí thuật tước đoạt căn nguyên tinh thần của người khác không chỉ có một loại. Thiếp ở đây muốn khuyên ngươi một câu, nếu không rất có khả năng đưa tới họa sát thân.
- Không xong!
Dương Khai bỗng nhiên biến sắc.
Lưu Tiêm Vân bị hắn làm cho hoảng sợ, sợ hãi nói: -Chuyện gì vậy?
- Đồng bọn của ta? Dương Khai nhớ tới Ngả Âu Tinh Chủ, sắc mặt lập tức trầm xuống.
Đối với tình hình Tinh Giới, Ngả Âu không biết gì, mà lão đã hấp thu không ít tinh quang trong thông đạo Tinh Quang, thời khắc này nếu là đi tới Tinh Giới, nhất định là có ánh sáng tinh thần rất rõ ràng.
Nếu đúng như Lưu Tiêm Vân nói, vậy thời khắc này tình hình của Ngả Âu sợ là không ổn.
Lưu Tiêm Vân hiển nhiên cũng phản ứng lại, nghĩ nghĩ, nói: -Tinh Quang Thông Đạo vỡ nát, mọi người đều bị khe nứt không gian cắn nuốt, ngươi cũng không thể ra sức, chỉ có thể cầu nguyện hắn cát nhân có thiên tướng. Hơn nữa…chuyện gì cũng có hai mặt chính phản, tuy rằng võ giả cấp bậc Tinh Chủ dễ dàng bị người khác ghi ngớ, nhưng nếu là gặp cao nhận phẩm hạnh cao thượng, chỉ sợ còn được coi trọng.
Thấy Dương Khai nhìn mình, Lưu Tiêm Vân chủ động giải thích: -Nói không chừng vị bằng hữu kia của ngươi có thể gặp được cường giả nào đó, cũng nói không chừng có thể thu hắn làm đệ tử, từ Tinh Chủ Tinh Vực đẳng cấp thấp đến Tinh Giới cũng không phải là nổi tiếng, tất cả Tinh Chủ đều có tiềm lực phát triển to lớn, tông môn hơi lớn thậm chí đặc biết thích chiêu thu ngươi và đồng bạn kia của ngươi làm đệ tử, trọng điểm bồi dưỡng.
- Có chuyện như vậy? Dương Khai rất đỗi kinh ngạc.
- Đương nhiên. Lưu Tiêm Vân nghiêm nghị gật đầu, -Tinh Giới có mười Đế Tôn đứng đầu, nghe đồn mười người trong đó, có sáu vị đều là tử Tinh Vực đẳng cấp thấp đến đây, mà bọn họ trước đó không có ai thân là Tinh Chủ.
- Mười Đế Tôn lớn đứng đầu? Dương Khai nghe thấy trước mắt sáng ngời, -Có những người nào?
Hắn bỗng nhiên nghĩ tới Dương Viêm, không biết Dương Viêm có đứng trong mười người nay hay không.
Lưu Tiêm Vân ngượng ngùng cười: -Điều này ta cũng không rõ lắm, những gì ta biết, đều là nghe được từ Doãn sư huynh kia, Hoàng Tuyền Tông của bọn họ có truyền thừa tại Tinh Giới, cho nên hiểu biết so với chúng ta nhiều hơn, nhưng trong mười Đế Tôn đứng đầu này ai ai cũng là nhân vật xuất động thiên hạ, không phải chúng ta có thể sánh được…Ân, Dương huynh có thể kỳ vọng một chút, về phần thiếp, có thể tu luyện được đến Đế Tôn Cảnh mà thôi.
Nới tới đây, Lưu Tiêm Vân chua xót cười.
Dương Khai nói: -Ngươi cũng đừng quá khiêm nhường, chuyện tu luyện ai có thể nói trước, nói không chừng một ngày kia ngươi liền nhất phi trùng thiên.
Lưu Tiêm Vân mỉm cười: -Vậy liền mượn cát ngôn của Dương huynh.
Dương Khai gật gật đầu, sâu trong lòng mặc dù lo lắng cho Ngả Âu, nhưng cũng không thể ra sức, chỉ có thể kỳ vọng hắn tự mình phát hiện không đúng, sau đó ẩn náu, đợi hấp thu dung hợp tinh quang rồi mới hiện thân, khẳng định Ngả Âu cũng sẽ không hành sự lỗ mãng, dù sao lão cũng là người từng trải.
Trải qua một hồi hàn huyên như vậy, hai người đều có cảm giác thân thiết không ít, không còn bầu không khí giương cung bạt kiếm khi vừa mới gặp mặt như lúc trước.
Dương Khai cũng có hiểu biết nhất định với tính cách của Lưu Tiêm Vân, biết con người nàng là như vậy, nếu không phải bị ép buộc, quả thật không có khả năng hạ thủ với nhóm người của mình.
Trước đây trong thông đạo Tinh Quang, nằng hẳn là không thể làm gì, nàng không có tội.
Dương Khai cũng không vội vàng bế quan trị thương, mà vừa từ từ khôi phục lực lượng vừa cùng Lưu Tiêm Vân tiếp tục tán gẫu.
Đáng tiếc chính là, bản thân Lưu Tiêm Vân không không hiểu biết nhiều chuyện của Tinh Giới, cho nên chỉ nói gần nửa ngày, những gì nàng biết đều đã nói ra.
Sau đó, hai người đều trò chuyện một chút tình hình của hai người ở Tinh Vực.
Mặc dù chỉ là tùy ý trò chuyện một chút, nhưng Dương Khai cũng phát hiện, Đại Hoang Tinh Vực kia của bọn họ, mặc dù kém rất nhiều so với Tinh Vực của mình, hai Tinh Vực cho dù bất kỳ phương diện nào đầu cơ hồ là không xê xích bao nhiêu.
Chỗ khác chính là, trong Đại Hoang Tinh Vực có Doãn Nhạc Sinh, duy ngã độc tôn, mà cố hương Tinh Vực của Dương Khai không có người chân chính bá quyền thiên hạ, mà là tâm chân đỉnh lập.