Mục lục
Vũ Luyện Điên Phong
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Vị tiền bối này rốt cuộc là ai vậy? Tại sao Đỗ lão phải tự xưng là đệ tử?

Mễ Na còn chưa kịp phản ứng, níu lấy Dương Khai thấp giọng hỏi.

- Hôm khác ngươi tự hỏi Đỗ Lão đi.

Dương Khai nhẹ nhàng hít vào một hơi.

- Thần thần bí bí!

Mễ Na bĩu môi.

Với cá tính trước đây của nàng, nếu đụng phải tình huống như vậy, chắc chắn sẽ tiến lên quát một tiếng:

- Này lão già kia, ngươi là ai?

Nhưng thấy đến cả Đỗ lão cũng trịnh trọng như vậy, Mễ Na cũng không dám quá lỗ mãng.

Nàng thực sự rất thật thà, nhưng không phải kẻ ngu đần.

Một đám người bị kích động còn chưa kịp lấy lại tinh thần, Dương Khai nhìn Thiên Tàng lão nhân nói:

- Lý lão, sự hiểu biết của Địch huynh về Thiên Niên Ma Hoa hẳn đều là do ngài nói cho biết phải không?

- Đúng vậy.

Lỹ lão khẽ gật đầu, điềm đạm nhìn Dương Khai:

- Tiểu tử kia, ta cảm nhận được trên người ngươi có khí tức giống ta. Đợi chuyện này kết thúc, có thể nói chuyện với ta vài câu không? Nếu không ghét thì ta có rất nhiều thứ muốn nói cho ngươi nghe.

Bọn Thương Viêm hai mắt tỏa sáng, liên tiếp nhìn Dương Khai nháy mắt ra dấu, ra hiệu bảo hắn nhận lời.

Dương Khai là một Luyện Đan Sư, mà vị cao nhân đang đứng trước mặt lại là Luyện Đan Đại Sư cao cấp nhất trong thiên hạ. Bất kể là ai cũng đều có khát vọng được nghe đối phương dạy bảo. Cơ hội lớn như vậy bỗng nhiên hiện ra trước mắt, sao có thể từ chối?

Dương Khai cười gượng không ngừng, vừa rồi hắn còn đang suy nghĩ có nên đem bí mật Thần Thức Chi Hỏa tiết lộ cho đối phương, không ngờ đối phương đã sớm cảm thấy.

Nếu đã như vậy, cũng không cần giấu diếm nữa. Hơn nữa Dương Khai cũng không cảm nhận được bất kỳ ác ý nào từ trên người vị cao nhân này, vội vàng nói:

- Cầu còn không được!

- Tốt tốt tốt.

Lỹ lão không ngừng gật đầu, chân thành tươi cười.

- Sư phụ, hay là chúng ta nói về Thiên Niên Ma Hoa đi. Hiện giờ bọn Dương huynh chắc chắc đều mờ mịt, đều chờ đợi sự giải thích của người.

Địch Diệu đề nghị.

Tất cả mọi người vội vàng nhìn Lý lão.

Lý lão khẽ hít vào một hơi, nói:

- À, để Địch Diệu đợi ở đây chính là ý của lão phu. Bởi vì hôm nay thiên địa dị tượng quả thật chưa thực sự xuất hiện, Thiên Niên Ma Hoa đã chuẩn bị nổi lên, còn khoảng nửa ngày nữa nó mới xuất hiện, đến lúc đó leo lên cũng không muộn. Hiện giờ phía trên đó chỉ là chiến trường hỗn loạn, có đi cũng vô ích.

- Ngàn năm trước Thiên Niên Ma Hoa nở rộ, chính là do sư phụ ngưng luyện dược dịch, cho nên về phương diện này, ông ấy còn hiểu rõ hơn bất kỳ kẻ nào khác.

Địch Diệu nhẹ giọng giải thích.

Bọn Thương Viêm lại bị chấn động.

Tin tức này, bọn họ cũng chưa từng nghe qua.

Ngàn năm trước, Thiên Tàng lão nhân chắc chắn không giống hiện giờ, có địa vị siêu nhiên, nhận được sự kính trọng và ngưỡng mộ của người trong thiên hạ. Khi đó, lão chắc chắn cũng giống như Dương Khai, Địch Diệu, trẻ tuổi, tài năng.

Thời gian trôi qua, lão đã dần dần tạo nên thanh dnah của mình. Dần dần, thế nhân đã quên hẳn tên thật của lão, gọi lão là Thiên Tàng lão nhân.

Những chuyện trước đó đã bị thế nhân quên đi rất nhiều.

Lý lão ha hả cười, chậm rãi nói:

- Thiên Niên Ma Hoa nghe nói là sản vật trong tinh không. Trong truyền thuyết, rất nhiều năm trước có một hạt giống rơi xuống Vọng Thiên Nhai, Thiên Niên Ma Hoa sinh ra đúng lúc đó. Dược dịch của nó có tác dụng rất lớn với việc thăng tiến từ Siêu Phàm cảnh lên Nhập Thánh cảnh. Cho nên cứ mỗi một ngàn năm, nơi này đều vô cùng náo nhiệt, cũng sẽ chết rất nhiều người.

- Không ít cao thủ có ý đồ độc chiếm Thiên Niên Ma Hoa, nhưng bất kể bao nhiêu người đến đây, là ai đến đây, trước khi đến thời hạn, đều không thể tìm thấy bóng dáng của Thiên Niên Ma Hoa. Vọng Thiên Nhai từng cao đến vạn mét, hiện giờ chỉ còn có tám ngàn rưỡi mét, bởi vì những cao thủ trong quá trình tìm kiếm Thiên Niên Ma Hoa đã san bằng một tầng của Vọng Thiên Nhai.

Mọi người chăm chú lắng nghe, rất sợ bỏ lỡ một chữ, thần thái chăm chú đến cực điểm.

- Tại sao bọn họ lại không tìm thấy? Ta vẫn cảm thấy tò mò, nếu đóa hoa đó quan trọng như vậy thì tại sao nó vẫn ở trên Vọng Thiên Nhai, không bị người ta lấy cắp mất?

Mễ Na không hiểu hỏi.

- Bởi vì Thiên Niên Ma Hoa là một bông hoa không có rễ!

Lý lão cười híp mắt nhìn nàng:

- Cũng không phải là thực vật!

- Không phải thực vật?

Mọi người kinh ngạc.

- Đúng, nó là sản phẩm của thiên địa, bên trong tích chứa năng lượng cực kỳ huyền ảo. Đợi một lát nữa, các ngươi có thể nhìn thấy nó, đến lúc đó tự nhiên sẽ hiểu lời của lão phu.

Lý lão dường như cũng không có ý định che giấu, đem toàn bộ chi tiết sự việc nói ra.

- Hơn nữa nó khá mẫn cảm, một khi nhận thấy hơi thở của cao thủ Nhập Thánh cảnh, sẽ không xuất hiện. Đã nhiều lần vì cao thủ Nhập Thánh cảnh quấy nhiễu mà khiến cho Thiên Niên Ma Hoa vẫn chưa nở, cho nên vài lần gần đây đều không có cao thủ Nhập Thánh cảnh xuất hiện.

- Lý lão, lát nữa sau khi chúng ta lên đến đó rồi nên làm thế nào?

Thương Viêm vội vàng hỏi.

- Hộ tống hai tiểu tử kia tiến vào trong nhụy hoa. Sau đó thì phải xem vận mệnh của bọn họ rồi, các ngươi không giúp được gì đâu.

Thương Viêm nghe vậy ngạc nhiên.

Lý lão ha hả cười:

- Hiện giờ nói không rõ được, đến lúc đó các ngươi sẽ hiểu.

Bọn Thương Viêm khẽ gật đầu, không muốn hỏi nhiều.

Trong lúc nói chuyện, trên ngọn núi không ngừng truyền đến sự chấn động của những trận chiến kịch liệt, toàn bộ dãy núi dường như đã trở thành chiến trường. Các cao thủ Siêu Phàm cảnh một phần hộ tống Luyện Đan Sư trong nhóm mình đi tới, một phần mạo hiểm chiến đấu cùng những người khác.

Thời gian dần trôi qua, cuộc chiến đã dần lắng lại, dường như tất cả mọi người đã nhận ra Thiên Niên Ma Hoa chưa xuất hiện, đã không còn hùng hổ như trước nữa.

Nửa ngày sau, hào quang ngũ sắc từ phía chân trời bỗng xuất hiện, từ trong hư không, một nụ hoa năm màu rực rỡ, lộng lẫy chiếu rọi trời đất bỗng nhiên xuất hiện.

Nụ hoa này vô cùng lớn, cho dù đứng ngoài Phù Vân thành xa hơn mười dặm cũng có thể nhìn thấy rất rõ. Nó lơ lửng trong không trung như vậy, bên dưới chính là Vọng Thiên Nhai.

Tận mắt chứng kiến mới thấy, nụ hoa này dường như cũng không có hình dáng thực sự, mà thuần túy do năng lượng tạo thành, huyền diệu vô cùng.

Khi nụ hoa này xuất hiện, trong phạm vi vài trăm dặm xung quanh thiên địa năng lượng dường như trở nên bất bình thường, điên cuồng lao về phía nụ hoa.

Mắt thường cũng có thể thấy được, những năng lượng đó liên tục không ngừng lao vào bên trong nụ hoa, rồi biến mất không thấy gì nữa.

Cùng lúc đó, bên trong dãy núi, các cao thủ còn sống sót trong trận đại chiến cũng nhất loạt thoát ra, chạy về phía nụ hoa.

Mấy chục nhóm người, mấy trăm vị Siêu Phàm cảnh, mỗi người đều sử dụng toàn bộ khí lực của mình.

Trận chiến vừa tạm lắng xuống, lại một lần nữa bùng nổ, hơn nữa lần này còn đẫm máu hơn trước.

Các cao thủ không ngừng rơi từ trên trời xuống, thân thể bị đánh nát lẫn trong đám vũ kỹ và bí bảo, thần hồn bị hủy diệt, mà ngay cả Luyện Đan Sư được bọn họ bảo vệ cũng không thoát được.

Chỉ trong nháy mắt, đã có mấy nhóm người bị tiêu diệt hoàn toàn, không còn ai sống sót.

Thấy vậy, vẻ mặt mọi người đều trở nên nghiêm túc, lập tức ý thức được sự tàn khốc trong cuộc chiến này.

- Lý lão…

Thương Viêm hỏi ý kiến, sắc mặt khẩn trương.

- Không vội!

Lý lão chậm rãi lắc đầu, thần sắc vẫn bình tĩnh như trước.

Thương Viêm hít vào một hơi thật sâu, tâm tình kích động trở nên bình ổn, lẳng lặng đợi.

Không lâu sau, đã có người đến bên cạnh nụ hoa, nhóm đầu tiên đến còn chưa kịp vui mừng đã bị đám người từ đằng sau tấn công.

Bốn phía xung quanh nụ hoa có vô số người đang huyết chiến, người này vừa ngã xuống người kia đã lập tức lao lên.

Cũng có người khôn khéo tránh khỏi vòng chiến, âm mưu tìm cách ngưng luyện Thiên Niên Ma Hoa dược dịch, nhưng trước sau vẫn không nắm được điểm mấu chốt, bất đắc dĩ đi lòng vòng xung quanh nụ hoa, lại bị đối thủ để mắt tới, cuốn vào vòng chiến đấu.

Một đóa Thiên Niên Ma Hoa nở rộ, đã khiến cho ít nhất mười mấy thế lực bị tổn hại nặng nề, thành viên bị thương vong vô cùng thê thảm và nghiêm trọng.

Ước chừng một canh giờ sau, thiên địa năng lượng dần dần tan ra, dường như đã bị Thiên Niên Ma Hoa hấp thụ toàn bộ, mà chiếm được một nguồn năng lượng khổng lồ như vậy, nụ hoa vẫn khép chặt cuối cùng cũng đã có dấu hiệu nở ra.

- Chính là lúc này!

Lý lão khẽ gật đầu.

- Đi!

Thương Viêm khẽ quát một tiếng, cùng những người khác bảo vệ Dương Khai và Địch Diệu ở bên trong, nhanh chóng phóng về phía nụ hoa kia.

Một nhóm mười hai người, ngoài Dương Khai và Địch Diệu, những người khác tất cả đều là Siêu Phàm cảnh, sáu vị ba tầng cảnh, bốn vị hai tầng cảnh, nhân số và thực lực một nhóm như vậy, so với tất cả các nhóm khác đều đang dẫn đầu.

Nhưng bọn Thương Viêm vẫn không dám có chút lơi lỏng, dùng một loại trận hình nhẹ nhàng, bảo vệ Dương Khai và Địch Diệu kín mít không có khe hở.

Mắt mỗi người đều chăm chú nhìn vào nụ hoa khổng lồ kia, thời gian dần qua, những cánh hoa đã mở rộng ra bên ngoài, hơn nữa tốc độ còn rất nhanh, bọn Thương Viêm mới bay được nửa đường, Thiên Niên Ma Hoa đã gần như hoàn toàn nở rộ.

Ánh sáng mờ ảo chiếu sáng cả bầu trời, xuất hiện một loại song năng lượng khó hiểu gột rửa thiên địa, bị ảnh hưởng bởi cỗ năng lượng này, tất cả mọi người đều bình tĩnh lại.

Những cao thủ còn lại cũng ngừng chiến đấu, đều lao xuống trên mặt cánh hoa của Thiên Niên Ma Hoa, tự tìm kiếm một vị trí, vừa coi chừng động tĩnh bốn phía, vừa bảo vệ Luyện Đan Sư bắt đầu ngưng luyện dược dịch.

Nhưng trái với dự đoán của mọi người, những luyện đan sư kia đều không biết nên rat ay như thế nào, chân nguyên đã phóng ra, tuy bao bọc lấy đóa hoa, nhưng căn bản vẫn không thể luyện hóa.

Phát hiện này khiến tất cả mọi người đều trầm xuống.

Liều chết chạy đến đây, cuối cùng lại không có chút tiến triển nào, vậy thì những cái giá phải trả kia còn có ý nghĩa gì?

Đến lúc bọn Thương Viêm đến nơi, Thiên Niên Ma Hoa tồn tại trong không trung đã kín người, gần như không còn chỗ đặt chân.

- Đến chỗ nhụy hoa!

Địch Diệu bỗng nhiên quát khẽ một tiếng.

Thương Viêm đang không biết làm thế nào, nghe vậy vội vàng hướng về phía đó.

Nhụy hoa đương nhiên là chỗ người ta quan tâm nhất, lúc này, đã bị hai nhóm người có thực lực không tầm thường chiếm lấy, đang cố gắng tìm phương pháp luyện hóa.

Bọn Thương Viêm hùng hổ lao về phía này, lập tức khiến bọn họ chú ý và cảnh giác.

Thần sắc không tốt, liềm triển khai trận thế, giờ phút này, động tác của hai nhóm đối thủ cực kỳ nhất trí với nhau.

Phát hiện nhân số và tu vị của đối phương, Thương Viêm nhíu mày, vẫy tay một cái, thánh cấp cự kiếm đã xuất hiện trên tay, trên thân kiếm hừng hực ngọn lửa, giống như một con hỏa long đang gào thét, khí thế kinh người.

- Đừng vội động thủ với bọn họ.

Địch Diệu nói một tiếng, chợt cười híp mắt chào hỏi những người bên dưới:

- Nhường chỗ cho bọn ta thì sao? Ta có thể nói cho các ngươi biết cách để luyện hóa Thiên Niên Ma Hoa.

- Ngươi biết ư?

Trong đám người phía dưới có người hai mắt tỏa sáng.

- Đại khái.

Địch Diệu ha hả cười.

- Tuy nhiên nếu các ngươi không đồng ý thì chỉ có cách khai chiến.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK