Võ giả mập lùn kia nghe vậy, gật đầu nói: - Thuộc hạ không nhìn nhầm, 30 lọ đó quả thật là Nguyên Ngưng đan, vừa lấy ra liền bị rất nhiều người tranh mua hết, thuộc hạ cũng tốn hết công sức, mới mua được 3 viên về đây.
Vừa nói, liền lấy ra bình ngọc chứa 3 viên linh đan cung kính đưa đến trước mặt Trác Ngưng Ti.
Bởi vì Linh Đan Phường quá dễ bán Nguyên Ngưng đan, cho nên Khang Tư Nhiên quy định bất cứ ai mang tiền đến mua, một lần tối đa chỉ mua được 3 viên mà thôi.
3 viên Nguyên Ngưng đan, đủ cho võ giả Hư Vương Cảnh dùng mười ngày nửa tháng, chờ dùng hết rồi lại đi mua, cũng vừa vặn Linh Đan Phường lại bán ra Nguyên Ngưng đan mới.
Phương thức tiêu thụ này cũng là nguyên nhân trọng yếu làm cho Linh Đan Phường dễ bán Nguyên Ngưng đan như thế.
Bởi vì nguồn cung cấp Nguyên Ngưng đan căng thẳng, cho nên trên chợ đen Phong Lâm Thành xuất hiện bóng dáng linh đan này, tuy rằng giá cao hơn 20% trong cửa hàng, nhưng vẫn cung không đủ cầu.
Rất nhiều võ giả Hư Vương Cảnh sẽ không để ý 20% chênh lệnh giá đó, bọn họ chỉ muốn mau chuyển hóa lực lượng thành nguyên lực.
- Thật là Nguyên Ngưng đan? Trác Ngưng Ti đổ ra 3 viên linh đan, chân mày càng nhíu chặt.
- Chưởng quỹ, những linh đan này có phải do tên Dương Khai kia luyện chế ra?
Võ giả mập lùn lên tiếng.
Trác Ngưng Ti cười xì, hừ lạnh nói: - Ngươi cho là một mình hắn, trong vòng 10 ngày có thể luyện chế ra nhiều linh đan như vậy? Ngươi cho rằng hắn là luyện đan sư đẳng cấp gì? Cho dù là luyện đan sư cấp Đạo Nguyên cũng không có bản lĩnh như thế!
- Chưởng quỹ nói phải, là thuộc hạ ngu dốt. Võ giả mập lùn nghĩ lại cũng có lý, tuy rằng hắn không hiểu đạo luyện đan, nhưng cũng biết luyện chế linh đan khó thế nào, luyện chế một lò linh đan tiêu hao lớn cỡ nào đối với luyện đan sư.
Một người, trong vòng 10 ngày luyện chế ra 300 viên linh đan, dù đủ thời gian, cũng không có nhiều công sức như thế, chuyện này quá nực cười.
- Xem ra Khang lão quỷ vẫn còn một chút tồn kho mà. Trác Ngưng Ti suy ngẫm. - Quả nhiên lão già này không dễ đối phó.
- Vậy phải làm sao đây? Nghe nói 2 tháng sau, Tử Nguyên Thương Hội sẽ phái 2 vị luyện đan sư đến Phong Lâm Thành, nếu trong vòng 2 tháng mà chúng ta còn không thể đạp bằng Linh Đan Phường, đến lúc đó sẽ không còn nhiều cơ hội.
Trác Ngưng Ti nghe vậy khẽ gật đầu, trong ánh mắt sáng như sao trời xẹt qua một tia sát khí lạnh lẽo.
Sát khí tràn ra, làm cho võ giả mập lùn không khỏi rùng mình.
- Ngươi xuống đi, chú ý kỹ Linh Đan Phường, có động tĩnh gì liền lập tức thông báo cho ta. Trác Ngưng Ti phẩy tay.
- Rõ.
Võ giả mập lùn đi rồi, Trác Ngưng Ti mới khó hiểu cầm lấy một viên Nguyên Ngưng đan, ngửi một hồi, quan sát kỹ càng, lầm bầm nói: - Kỳ quái, nhìn đan dược này không giống như không được cất giữ lâu, lại như mới vừa luyện chế ra...
Trước đó nàng đã phát hiện điểm này, dù sao Trác Ngưng Ti tuy rằng không phải luyện đan sư gì, nhưng quanh năm tiếp xúc với linh đan, cũng có chút ánh mắt.
3 viên linh đan này, màu sắc mượt mà, chắc nịch, mùi hương tinh thuần, hiển nhiên là hàng tốt thượng đẳng. Làm cho Trác Ngưng Ti chú ý, là những linh đan này mới được luyện chế gần đây.
Chẳng lẽ là do Dương Khai đan sư đó làm ra?
Ý tưởng này vừa hiện ra, đã bị Trác Ngưng Ti nhanh chóng phủ định.
Mặc kệ thế nào nàng cũng không muốn cũng không tin nổi, một người có thể trong thời gian ngắn luyện chế ra nhiều linh đan như thế. Nàng tình nguyện tin rằng là Khang lão quỷ đã sớm chuẩn bị, tung ra hàng tồn trữ.
Trầm ngâm một hồi, nàng đưa ngón tay nhỏ dài cầm lấy một viên linh đan, cho vào miệng, nuốt vào bụng, vận chuyển huyền công hóa giải dược hiệu.
Bản thân nàng đã là Hư Vương Cảnh đỉnh phong, nguyên lực cũng chuyển hóa hoàn tất, không cần Nguyên Ngưng đan hỗ trợ, chỉ là thí nghiệm dược hiệu mới làm vậy mà thôi.
Ban đầu, thần sắc Trác Ngưng Ti không có gì khác thường, nhưng theo thời gian trôi đi, dược lực cuồn cuộn chảy khắp người, nàng không khỏi biến sắc, mở mắt kinh hô: - Đây là...
Nàng phát hiện dược lực chứa trong Nguyên Ngưng đan này, còn mạnh hơn một chút so với Nguyên Ngưng đan mà Linh Đan Phường bán ra trước kia.
Dù tăng cường rất nhỏ, không dễ phát hiện được, nhưng quả thật có tồn tại.
- Khang lão quỷ thất phu, lại tìm được vị đại sư nào sửa đổi đan phương? Trác Ngưng Ti lập tức nghĩ tới khả năng này.
Đan phương Nguyên Ngưng đan của Linh Đan Phường, làm cho Trác Ngưng Ti rất đỏ mắt, cũng là nguyên nhân chủ yếu làm nàng không tiếc bỏ số tiền lớn đào lấy 3 vị luyện đan sư bên đối thủ.
3 vị đan sư này, bởi vì đủ nguyên nhân, sẽ không tiết lộ đan phương trong tay cho người khác, có thể cầm nguyên liệu bọn họ đưa cho để luyện chế thì không thành vấn đề, như vậy ngày sau Đan Khí Các cũng có thể bán ra linh đan giống như Linh Đan Phường. Đến lúc đó ưu thế duy nhất của Linh Đan Phường đã không còn, vậy sẽ càng dễ dàng chèn ép.
Nhưng mà, phát hiện hôm nay, làm cho Trác Ngưng Ti vô cùng buồn bực.
Khang lão quỷ quả nhiên là hàng xảo quyệt, hắn nhất định biết tính toán của mình, cho nên mới lại thay đổi đan phương, làm cho hiệu quả Nguyên Ngưng đan trở nên tốt hơn.
Cứ như thế, Linh Đan Phường vẫn chiếm ưu thế dược hiệu.
Trác Ngưng Ti sắp tức nổ phổi, nàng trả giá đắt đào lấy 3 vị luyện đan sư của đối thủ còn có ý nghĩa gì?
- Khang lão quỷ thất phu, chờ đó cho lão nương, mấy ngày nữa tinh sứ của Tinh Thần Cung sẽ đến Phong Lâm Thành, đến lúc đó ta xem ngươi làm sao đấu với ta!
Trác Ngưng Ti tức giận lẩm bẩm.
Cùng lúc này, phòng luyện đan bên dưới Linh Đan Phường.
Dương Khai ngồi xếp bằng, chuyển hóa kinh nghiệm luyện đan mấy ngày qua thành cảm ngộ, tra xét kỹ càng, lắng đọng tích lũy.
Luyện chế nhiều lò Nguyên Ngưng đan như thế, hắn tự nhiên có thu hoạch, thu hoạch không chỉ là cắt xén trăm viên Nguyên Ngưng đan, còn có tăng trưởng kinh nghiệm luyện đan và cảm ngộ đan đạo.
Mấy năm trước, trên Thủy Nguyệt Tinh, hắn dẫn phát một hồi Đại Đạo Đan Âm, từ đó một đường đan đạo có được ưu thế được trời ưu ái, một lần đó Đại Đạo Đan Âm vang lên làm cho thiên phú luyện đan của hắn có biến hóa về căn bản.
Không nói khiêm nhường, hiện tại tư chất luyện đan của Dương Khai đã không kém gì Dược Linh Thánh Thể của Hạ Ngưng Thường, thậm chí ở một số mặt còn vượt trội.
Chính vì nguyên nhân này, cho nên hắn lấy được đan phương mới dễ dàng ra tay như thế, còn luyện chế ra linh đan tốt hơn.
Trác Ngưng Ti đã đoán sai, đan phương Nguyên Ngưng đan của Linh Đan Phường không có thay đổi, chẳng qua là Dương Khai luyện chế, ngưng luyện nước thuốc càng tinh khiết hơn, cho nên hiệu quả linh đan cũng sẽ tốt hơn một chút.
Mà đó chỉ mới là bắt đầu, theo Dương Khai tiếp tục luyện chế, dược lực linh đan sẽ ngày càng mạnh hơn, cuối cùng có được nổi bậc riêng.
Khang Tư Nhiên lại sai người đưa tới 100 phần nguyên liệu Nguyên Ngưng đan, nhưng cũng dặn dò Dương Khai nghỉ ngơi thêm vài ngày mới mở lò luyện chế.
Hắn quan tâm trình trạng thân thể Dương Khai hơn cả chính Dương Khai!
Hiện tại, Linh Đan Phường chỉ có một vị luyện đan sư là Dương Khai trấn thủ, mà một mình hắn ngang với ba người, Khang Tư Nhiên nào dám sơ suất. Ngày đó cầm lấy 300 viên Nguyên Ngưng đan, thái độ của hắn đối với Dương Khai càng thêm ôn hòa, gần như muốn gì được đó.
Nhưng mà nói tới, Dương Khai cũng không có yêu cầu gì.
Hiện tại Dương Khai đang thu hoạch cảm ngộ mấy ngày luyện đan, vừa dùng Nguyên Ngưng đan, chuyển hóa lực lượng.
Mấy ngày trôi nhanh, Dương Khai lại mở lò.
100 phần nguyên liệu, Dương Khai thần sắc nghiêm trang, Tử Hư Đỉnh trước mặt có thần thức hoa bập bùng, nóng bỏng, từng gốc dược liệu bỏ vào, bị lực lượng thần thức mạnh mẽ loại bỏ tạp chất, ngưng luyện ra nước thuốc, khắc họa những linh trận, chợt sinh chợt diệt trong đỉnh.
Động tác của Dương Khai quen thuộc, cực kỳ thành thạo, không chút lề mề, nắm chắc độ lửa, làm cho luyện đan sư cấp Đế nhìn mà than thở, thời điểm đưa dược liệu cũng không chênh lệch.
Thiên phú biến đổi, làm cho Dương Khai luyện đan càng thêm dễ dàng.
Luyện chế đan dược đối với Dương Khai cũng như ăn cơm uống nước, là một loại bản năng. Hắn biết rõ khi nào nên khắc linh trận gì, loại linh trận nào có hiệu quả tốt nhất, khi nào nên dùng độ lửa gì, lúc nào bỏ vào dược liệu.
Khi luyện đan thành bản năng, muốn luyện chế thất bại cũng là hy vọng xa vời.
Cộng với thần thức hỏa mạnh mẽ, là ưu thế trời sinh mà tất cả luyện đan sư mơ mộng cầu mong, trên luyện đan, Dương Khai đã vượt xa rất nhiều người khác.
Dù là mãi đến giờ, hắn vẫn không dồn bao nhiêu công sức vào đó.
Đại đạo sâu xa, mờ ảo không dấu vết, chỉ có một ít người mới chạm tới được.
Dương Khai chính là một thành viên trong đó.
Mùi đan hương tràn ra, Dương Khai càng thêm tập trung, hắn cũng không vì thuần thục mà sơ sẩy, mà càng thêm cẩn thận.
Trong Tử Hư Đỉnh, các loại nước thuốc hòa lẫn, dưới tác dụng của linh trận cùng thần thức hỏa, xảy ra thay đổi thần kỳ.
Mùi đan hương ngưng tụ đến mức nhất định, bỗng nhiên Dương Khai có động tác.
Hai tay hắn không ngừng bấm pháp quyết huyền diệu, đánh từng tia sáng đen vào trong Tử Hư Đỉnh, nhập vào liền biến mất.
Một loại cảm giác xa xưa thê lương tràn ra, pháp quyết này như không thuộc thời đại này, mà là ở thời đại thượng cổ xa xưa.
Nhưng bộ thủ pháp này lại thầm hợp đại đạo, bao hàm vô số huyền cơ.
Thi triển thủ pháp, lực lượng cùng lực thần thức của Dương Khai tiêu hao không thể ngăn cản như xả lũ.
Cửu Thiên Huyền Đan Quyết!
Đây là một bộ pháp quyết thu đan vô cùng cao thâm, không có tác dụng tu luyện, chỉ có thể dùng lúc luyện đan sư thu đan.
Trên đời vô số pháp quyết cùng thủ pháp thu đan, đều có chỗ hay riêng, năm đó ở Thủy Thiên Thành, Dương Khai tỷ thí đan đạo với Tả Đức đại sư, cũng có từng chế ra một bộ Hồng Liên Diệu Thủ Quyết,được vô số luyện đan sư Tinh Vực xưng tụng.
Trong Đan Đạo Chân Giải, cũng có pháp quyết thu đan, Dương Khai đã từng nghiên cứu sâu xa.
Nhưng bộ Cửu Thiên Huyền Đan Quyết này không phải từ trong Đan Đạo Chân Giải, mà là do Đại Đạo Đan Âm truyền cho.