Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1396

Tất cả mọi thứ trong căn nhà này đều do cô ta dày công sắp xếp, cô ta chỉ muốn có một tổ ấm thuộc về cô ta và Mộ Dung Dịch.

Nhưng bây giờ tất cả đều bị Tô Lam phá hủy rồi!

Cô ta nhẹ nhàng xoa bụng mình.

“Con yêu, con yên tâm đi, mẹ nhất định sẽ giành bố con về, bố của con thuộc về mẹ con mình, bố không thuộc về ai khác!”

Ánh mắt cô ta toát lên vẻ đau thương.

Bỗng nhiên cửa mở ra, Mộ Dung Dịch đi vào, thấy Tô Nhược Vân ngồi trên sofa thì giật mình.

Mấy ngày qua chỉ có một mình anh ta ở đây, Tô Nhược Vân mang thai lại không thể quan hệ nên cũng không cần thiết phải luôn ở chung với nhau.

“Sao em lại về đây?”

“Em rất nhớ anh, con cũng rất nhớ bố, cho nên em đến thăm anh.” Tô Nhược Vân giấu đi suy nghĩ của mình, lập tức nở nụ cười rạng rỡ.

“Ờ, nhưng hôm nay anh phải đi công tác, anh về để thu dọn đồ đạc.”

Mộ Dung Dịch mặt không cảm xúc đi vào phòng ngủ, Tô Nhược Vân đi theo anh ta.

“Đi công tác ở đâu? Đi bao lâu?”

“Thành phố Y, khoảng nửa tháng.” Mộ Dung Dịch vừa thu dọn đồ đạc vừa trả lời Tô Nhược Vân.

“Anh Dịch, hay là anh đưa em đi cùng nhé? Em sẽ nhớ anh.”

Tô Nhược Vân dựa vào lưng Mộ Dung Dịch, giọng nói xen lẫn tủi thân.

“Bây giờ em đang có thai, sao có thể đi công tác với anh được chứ?”

“Nếu em cứ muốn đi với anh thì sao?”

Mộ Dung Dịch xoay người nhìn Tô Nhược Vân, Tô Nhược Vân vẫn luôn rất nghe lời hiểu chuyện.

“Em sao thế?”

“Không sao, có thể là mang thai nên nghĩ khá nhiều chuyện. Dạo này buổi tối ngủ không ngon, cứ mơ thấy anh vứt bỏ em.” Tô Nhược Vân vừa nói vừa quan sát cẩn thận Mộ Dung Dịch.

Ánh mắt Mộ Dung Dịch hơi lảng tránh: “Đã có con rồi, đừng nghĩ linh tinh.”

“Ừ nhỉ, em cũng luôn an ủi mình như vậy, hai chúng ta đã có con rồi, sao anh có thể vứt bỏ em được chứ, anh không phải người đàn ông như vậy.”

“Anh thu dọn đồ xong phải ra sân bay, mấy ngày tới em chăm sóc bản thân cho tốt, nếu không muốn về nhà thì về nhà họ Tô đi.”

Mộ Dung Dịch vội chuyển đề tài rồi tiếp tục dọn đồ của mình.

Tô Nhược Vân cũng không tiện nói gì nữa, cô ta biết chắc chắn Mộ Dung Dịch sẽ không đưa mình đi công tác cùng.

Trước đây không, bây giờ cô ta mang thai thì càng không.

Nhưng Mộ Dung Dịch đi công tác là một cơ hội tốt.

Mộ Dung Dịch thu dọn đồ đạc xong, đưa Tô Nhược Vân về nhà họ Tô rồi đáp máy bay rời khỏi đây.

Vào tối nay, một tin tức nổ ra.

Kim Vi đăng weibo.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK