Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 604

Nếu không phải là vì lo lắng cho sự an toàn của Tô Lam, không có khả năng anh sẽ dùng cách trực tiếp nói cho Tô Lam sự thật như này.

“Con người em không mê tín”

Cô mang thứ này về, chắc chắn Quan Triều Viễn lại gặng hỏi, đến lúc đó không giải thích rõ được.

Giản Ngọc trực tiếp đi tới trước mặt Tô Lam, cứng rắn đeo chuỗi tràng hạt này lên cổ Tô Lam.

“Nếu thật sự không tiện đeo ở bên ngoài, ít nhất là em đi đâu phải mang nó theo đến đó, thứ này có thể cứu mang em vào thời khắc then chốt.”

Tô Lam lùi về sau một bước.

“Anh Ngọc, không ngờ con người anh lại mê tín đến thế”

“Tôi nói cho em biết, em yêu, đây tuyệt đối không phải là mê tín, rồi có một ngày em sẽ phát hiện những gì tôi nói đều là sự thật.”

Nhìn biểu cảm nghiêm túc của Giản Ngọc, Tô Lam cũng không dám gạt đi nữa.

“Em yêu, có phải em xóa sổ hết điện thoại và wechat của tôi rồi không?

“Á… Cái đó… Hì hì..”

Hỏi trực tiếp như này, khiến Tô Lam ít nhiều cũng hơi ngại.

Giản Ngọc cười lạnh, lắc đầu.

“Không sao, tôi mà muốn tìm em, quả thật là quá dễ dàng”

Tô Lam sững sờ.

Đúng thế, con người Giản Ngọc quả thật quá thần bí, bất luận là cô ở đâu, anh cũng đều có thể tìm được.

“Anh Ngọc, không lẽ anh cài cái gì giống như hệ thống theo dõi trên người em hả?”

Giản Ngọc khẽ nhướn mày.

“Tôi mới không thèm giở thủ đoạn thấp kém như người nào đó, à, không đúng, anh ta không phải là người”

Tô Lam im lặng.

Lại nói chồng cô không phải là người!

“Được rồi, tôi phải đi rồi, đừng nhớ tôi quá nha!”

Giản Ngọc nở nụ cười xán lạn với Tô Lam, rồi đi về phía cửa sổ.

Khi đang định nhảy qua cửa sổ, bỗng anh dừng lại.

Dường như Giản Ngọc hạ quyết tâm gì lớn lắm, rồi xoay người lại.

“Em yêu, tôi có thể hỏi em mấy vấn đề không?”

“Anh muốn hỏi gì?”

“Bên trên em còn có anh trai hay chị gái gì không?”

Tô Lam cảm thấy vấn đề này rất kỳ lạ.

“Em là con cả trong nhà”

“Không, tính cả người chưa được sinh ra”

Tô Lam càng cạn lời, vì sao cô cảm thấy hôm nay Giản Ngọc kỳ lạ như thế chứ? Lời nói ra toàn là những lời không đầu vào đâu.

“Cái này thật sự là không có”

Dường như Giản Ngọc đang nghĩ gì đó, sau đó lại ngước mắt nhìn Tô Lam.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK