Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 212

Sức lực của chủ tịch Quan trước giờ đều rất tốt, khó khăn lắm mới gặp nhau, lẽ nào không lên bám dính lấy phu nhân sao? Sao nhanh như vậy đã ra rồi?

Anh ta nhìn qua gương chiếu hậu.

Một cái liếc mắt này đáng giá!

Hai cái hộp trong tay Quan Triều Viễn lại là bánh quy!

Phải biết rằng, anh ta theo bên người Quan Triều Viễn đã nhiều năm, trước giờ chưa từng thấy Quan Triều Viễn ăn thứ này!

Trời đất ơi, người đàn ông đang yêu!

Dark Region Phòng làm việc chủ tịch Quan Triều Viễn bận rộn trước bàn làm „ nhìn có vẻ †âm trạng không tồi, trên bàn đặt hai hộp bánh quy, thỉnh thoảng anh lại nhìn một cái, mắt cười vui vẻ.

Chuông trên bàn reo lên, anh ấn nút nghe.

Bên trong truyền đến tiếng của Doãn Cẩn.

“Chủ tịch Quan, cậu Dạ tới”

“Bảo cậu ta vào đây”

“Vâng”

Một lúc sau, Dạ Bân khệnh khạng đi vào.

“Tôi nói này Quan Triều Viễn ơi là Quan Triều Viễn, giờ gặp cậu sao mà khó thế, đến tôi cũng phải thông báo sao?”

Dạ Bân nhìn chăm chú, vừa nhìn liền thấy bánh quy trên bàn của Quan Triều Viễn, anh nhanh chóng chạy tới.

Đang chuẩn bị duỗi tay lấy bánh, tay của Quan Triều Viễn liền nhanh chóng kéo hộp bánh đi, tay của Dạ Bân liền đập lên bàn.

“Huhu… Cậu cũng quá ích kỉ rồi nha! Ăn cái bánh thôi mài”

“Bánh này không thể ăn” Quan Triều Viễn lạnh lùng nói.

“Vì sao không thể ăn? Không phải chỉ là một hộp bánh thôi sao? Lúc tôi đến còn chưa ăn cơm, đang đói đây này, cho tôi hai miếng bánh lót dạ, lúc khác trả cậu sau”

“Cậu không trả nổi”

Dạ Bân vừa nghe lời này liền cảm thấy giống như bản thân vừa bị nhục nhã.

“Sao mà không trả nổi? Cậu coi thường tôi đúng không?

Mặc dù Dạ Bân tôi không làm ở công ty như anh cả tôi, nhưng tốt xấu gì tôi cũng là cậu hai! Một hộp bánh quy còn không mua nổi sao?”

Quan Triều Viễn lườm Dạ Bân.

“Bảo cậu không mua nổi thì là không mua nổi”

“Hứ! Vậy tôi mua cho cậu xem! Cậu nói cho tôi biết mua ở đâu?” Dạ Bân càng thêm không phục.

Quan Triều Viễn ngẩng đầu, cười đến xuân tâm nhộn nhạo.

“Người phụ nữ của tôi làm”

Phụt…

Dạ Bân chỉ cảm thấy tự mình đau lòng!

Ánh mắt khi nói “người phụ nữ của tôi làm” của Quan Triều Viễn vừa rồi, cực kì kiêu ngạo và tự hào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK