Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2440

Nghe thế, Tô Lam không khỏi thở dài nhẹ nhõm một hơi: “Nếu là như vậy, tôi hy vọng cô Lê có thể rút đơn kiện.”

Lê Duyệt Tư cười như không cười nhìn cô một cái “Nhưng chính cô vừa rồi cũng nói, Triều Viễn đã nhúng tay , cho nên chuyện này chẳng lẽ không phải cô nên tìm anh ấy sao?”

“Nếu anh ấy dễ dàng đồng ý như vậy, tôi cần gì phải xuất hiện ở đây.”

Trên mặt của Lê Duyệt Tư lộ ra tươi cười của người thắng cuộc: “Tôi biết Triều Viễn nhiều như vậy năm , anh ấy rất cố chấp, anh ấy đã quyết định thứ gì đó, thì sẽ không bao giờ thay đổi.”

“Cô Lê, bây giờ cô cũng đừng đắc ý vội.

Cậu chủ Lục coi trọng cô như vậy, biết được.

cô gặp chuyện không may, anh ấy chắc chắn sẽ chạy tới. Nếu bị anh phát hiện chuyện khi cô xảy ra chuyện ngoài ý muốn, người đầu tiên cô nghĩ đến không phải là anh ta mà là Quan Triều Viễn, tôi cảm thấy chắc anh ta cũng không vui vẻ gì cho cam?”

Ánh mắt Lê Duyệt Tư lạnh lùng, “Cô đang ra điều kiện với tôi?”

“Tôi không có gia thế, không có bối cảnh, lợi thế cũng không nhiều, nhưng mà có một điều kiện tôi tin răng cô Lê chắc hẳn là sẽ có hứng thú”

Lê Duyệt Tư nhìn cô, chờ câu kế tiếp của cô.

“Cô rút đơn kiện, tôi sẽ rời khỏi anh ấy”

Dù sao thì cô đã gây ra chuyện, cho dù cô không đề cập tới chuyện ly hôn, Quan Triều Viễn phỏng chừng cũng đã chuẩn bị Gương mặt lạnh như băng của Lê Duyệt Tư đột nhiên lộ ra tươi cười: “Cũng tốt, tôi biết cô vì tiền thuốc men của anh trai mình nên mới ở cạnh anh ấy.

Nếu như cô rời khỏi anh ấy, tiền thuốc men còn lại tôi sẽ thay anh ấy giúp cho cô.”

Tô Lam không lên tiếng, xoay người rời đi Cô biết Lê Duyệt Tư là người trời sinh tính kiêu ngạo, nếu cô ta đã đồng ý thì sẽ không nuốt lời Sau khi trở lại ký túc xá, sắc trời đã tối sâm.

Tô Lam mắc mưa, lại vẫn không thay quần áo, cho nên mới một lát đã cảm thấy người có chút không thoải mái.

Người bạn cùng phòng La Minh Khiết thấy bộ dạng của Tô Lam như vậy liền đỡ cô lên giường: “Tô Lam, cậu không sao chứ?”

Tô Lam lắc đầu và nói nhỏ: “Tôi không sao cả, ngủ một giấc là khỏe ấy mà”

Nói xong, cô leo lên giường và bắt đầu trùm chăn kín đầu, ngủ say.

Ngày hôm sau, Lê Duyệt Tư rút đơn kiện và Lâm An Nguyên được ra tù Buổi chiều, Lâm Thúy Vân đứng chờ ở cửa đồn cảnh sát, cô ấy đang vô cùng sốt ruột chờ đợi Từ xa, cô ấy đã thấy Lâm An Nguyên với khuôn mặt bầm dập, sưng tấy, toàn thân nhếch nhác, thảm hại đi ra ngoài “An Nguyên”

Lâm Thúy Vân kêu to một tiếng, vội vàng chạy đến.

Lâm An Nguyên cứ tưởng là sẽ được chị gái ôm vào lòng thật chặt, nhưng ai ngờ rằng, Lâm Thúy Vân vừa đến gần đã cho cậu ta một cái cốc đầu.

“Cái thẳng này, xảy ra chuyện gì thế? Em đã bao nhiêu tuổi rồi mà còn đi đánh nhau với người ta chứ, em có bị làm sao không vậy?”

Đánh nhau?

Lâm An Nguyên hơi sững sờ một chút: Chẳng lẽ chị Tô Lam không nói rõ tất cả những chuyện đã xảy ra cho Lâm Thúy Vân sao?

“Cái đồ đàn bà thô lỗ này, nhẹ nhàng một chút đi! Chỉ là một vài chuyện nhỏ thôi, làm sao chị phải gọi chị Tô Lam đến vậy? Để chị ấy nhìn em xấu hổ quá”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK