Chương 1589
“Đúng vậy, chính miệng anh ấy đã nói thế với tôi, bảo tôi tha cho anh ấy.”
“Đã đến lúc nào rồi mà vẫn còn nhăm nhe người phụ nữ của tôi!” Quan Triều Viễn lẩm bẩm.
“Anh nói gì đấy anh Quan?”
“Tôi hỏi là liệu cô có chắc là muốn hẹn hò với anh ấy, muốn làm người phụ nữ của anh ấy không?” Ánh mắt của Quan Triều Viễn trở nên tâm thúy hơn hẳn.
Lý Như Kiều trịnh trọng gật đầu: “Nếu không thì tôi đã không chạy đến tận đây để tìm anh ấy.”
“Vậy cô có bằng lòng đợi một thời gian không?”
“Đợi? Đợi cái gì cơ?” Lý Như Kiều không hiểu ý Quan Triều Viễn cho lắm.
“Đợi thời cơ, tôi có thể giúp cô giành được anh ấy.”
“Thật vậy sao?” Lý Như Kiều mừng rõ, vội vàng túm lấy cánh tay của Quan Triều Viễn bằng cả hai cánh tay, Quan Triều Viễn liếc về phía tay của Lý Như Kiều bằng vẻ phát ghét khiến cô ta phải vội vàng thu tay mình lại.
“Xin lỗi, anh Quan, anh muốn giúp tôi thật à? Anh co thể khiến tôi và đại ca hẹn hò với nhau thật à?”
“Chỉ cần cô chịu phối hợp với tôi, đợi đến thời điểm thích hợp là được.” Có vẻ như Quan Triều Viễn đã có kế hoạch riêng rồi.
“Tôi bằng lòng, tôi nhất định sẽ phối hợp với anh, anh bảo tôi đợi thì tôi sẽ đợi.” Tất nhiên là Lý Như Kiều sẽ không từ chối rồi, đây chính là tin cực tốt dành cho cô ta.
“Vậy thì từ giờ trở đi, đừng có quấn lấy anh ấy nữa, cô hãy bình tĩnh chờ thời cơ, khi nào thời gian chín muồi rồi thì tôi sẽ có cách.”
“Anh bảo tôi đội thì tôi sẽ đợi. Nhưng mà anh có thể nói cho tôi cách làm của anh không? Để tôi còn chuẩn bị nữa.”
Lý Như Kiều cũng thầm cảm thấy hơi ngờ vực.
“Tôi có cách của riêng mình, cô không cần chuẩn bị gì cả, đến lúc đó thì cô sẽ biết thôi.”
Nói xong, Quan Triều Viễn đứng dậy, đi ra khỏi phòng khách nhỏ, để lại một mình Lý Như Kiều ở đó.
Lý Như Kiều thở dài, hai anh em này tinh quái thật đấy, nhưng mà bây giờ cô ta chỉ có thể tin tưởng Quan Triều Viễn chứ không còn lựa chọn nào khác cả.
Hoa viên Crystal thật sự rất rộng, rộng đến mức nếu có hai người không muốn gặp nhau ở đó thì họ sẽ không gặp nhau thật.
Trừ lúc ăn cơm ra thì hai người không hề gặp nhau, mà Giản Ngọc muốn tránh mặt Lý Như Kiều, nên anh ta còn chẳng chịu đi ăn vào giờ bình thường.
Hơn nữa sắp đến ngày tổ chức hôn lễ của Quan Triều Viễn và Tô Lam rồi, Giản Ngọc là anh cả nên cũng khá bận rộn, anh ta và Lý Như Kiều lại càng khó để gặp nhau hơn.
Những lúc không có việc gì để làm thì Lý Như Kiều thường đi xem những chỗ được bố trí cho hôn lễ, thi thoảng cô ta còn đưa ra vài ý tưởng giúp Tô Lam.
Những lúc rảnh rỗi, nhàm chán hơn nữa thì cô ta đi chơi với con của Tô Lam và Quan Triều Viễn.
Mọi chuyện cứ kéo dài như vậy khoảng chừng một tuần thì Lý Như Kiều cảm thấy hơi sốt ruột, vừa khéo đúng lúc này Quan Triều Viễn đang ở nhà, cô ta đi tìm Quan Triều Viễn.
Cô ta gõ cửa phòng ngủ, người mở cửa là Quan Triều Viễn.
“Anh bảo tôi đợi cơ hội, nhưng tôi đã đợi hơn một tuần rồi, bao giờ thì cơ hội mà anh nói sẽ đến vậy?”
Lý Như Kiều có vẻ rất thiếu kiên nhẫn.