Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3532

Lại thêm hành động bịt kín miệng Lục Mặc Thâm của cô ấy, hai người thực sự đang kề sát thân mật quá mức, thậm chí còn có một chút yếu tố mờ ám bên trong.

So với Quan Triều Viễn và Tô Lam, quả thật đúng là có phần phản cảm.

“Cái đó… là hiểu lâm, hoàn toàn là hiểu lầm thôi”

Lâm Thúy Vân lập tức trở mình rồi lùi lại, cứ như có nước tiểu chảy dính vào mông cô ấy vội vã trở về ngồi xuống vị trí lúc đầu của bản thân.

Nhưng như thế lại khiến Lục Mặc Thâm trong nháy mắt nhíu chặt lông mày.

Cô gái nhỏ thơm mát, mềm mại đã chạy khỏi vòng tay của mình làm anh ta cảm thấy hơi không vui.

Anh ta liếc nhìn Quan Triều Viễn, người đã làm hỏng “Tôi là chồng tương lai của cô ấy, cho dù có tiếp xúc thân thể cũng hoàn toàn là chuyện bình thường”

Quan Triều Viễn không hề khách sáo, oán hận mở miệng; “Chúng tôi còn là vợ chồng hợp pháp đấy, chẳng phải càng là chuyện bình thường hơn sao?”

Trông thấy hai người một lời không hợp đã tức khắc giống hệt mũi nhọn đấu với dao sắc, Tô Lam bỗng chốc thấy răng hai thãng cha này thật sự quá là ấu trĩ mà.

Khi cô đang chuẩn bị tiến lên khuyên bọn họ đừng so kè nhau nữa, đột nhiên tiếng chuông điện thoại di động vang lên.

Tô Lam thuận tay lấy điện thoại từ trong túi xách ra.

Tâm mắt nhẹ nhàng quét qua, nhìn thấy cái tên ‘Lục Anh Khoa’ nhấp nháy trên màn hình, trong lòng ‘lộp bộp’ chùng xuống.

Gần như theo bản năng cô lướt nhìn về phía Quan Triều Viễn, phát hiện ra lúc này anh vẫn đang đảm chìm trong thế giới thù oán lẫn nhau với Lục Mặc Thâm, khi ấy trong lòng mới có chút thở phào nhẹ nhõm.

Cô lặng lẽ cất điện thoại vào trong túi áo, rồi đứng dậy: “Mình đi rót cốc nước đã nhé”

Lâm Thúy Vân nghe vậy, cô ấy vội vàng vẫy tay: “Tô Lam, lấy cho mình một ly sinh tố xoài với, cảm ơn nha.”

Tô Lam xoay người, bước về phía phòng khách.

Vẫn hờ hững không để ý lắm liếc một cái mà lại vô cùng nhạy bén nhận ra rằng tay trái của cô đang bỏ trong túi áo khoác.

Hơn nữa nhìn từ góc độ này, anh có thể thấy được khóe miệng của cô hơi hạ thấp xuống.

Quan Triều Viễn thật sự hiểu cô quá rõ, chỉ những lúc cực kỳ căng thẳng thì Tô Lam mới để lộ ra vẻ mặt này.

Trong chớp mắt, ánh mắt của anh lập tức tối sầm lại.

Lục Mặc Thâm vốn dĩ đang hăng say chiến đấu với anh, chợt thấy sắc mặt của Quan Triều Viễn đột ngột thay đổi, bèn lên tiếng trêu chọc: “Làm sat ? Hai người cũng đã là đôi vợ chồng già cả šy mới tách ra đi rót ly nước một lúc mà đã luyến tiếc rồi sao?”

Quan Triều Viễn nhàn nhạt nguýt anh ta một cái: ậ “Đúng thế đấy, dù chỉ là một giây một phút cũng chẳng thể tách rời”

Lục Mặc Thâm không kìm được cảm thấy buồn nôn và ớn lạnh, Lâm Thúy Vân đứng bên cạnh cũng theo sau rùng mình một cái: “Quả thực không ngờ được rằng anh vậy.

mà lại là một nam thần như vậy!”

Tối hôm nay không phải là lần đầu tiên Lục Mặc Thâm nghe thấy Lâm Thúy Vân ở ngay trước mặt mình gọi Quan Triều Viễn là nam thần.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK