Chương 543
“Ồ, vâng ạ, em biết rồi.”
Từ Tinh Như vội vàng ngắt máy.
Lần này, lễ phục của Tô Lam không thể qua loa, nhưng tuần sau đã là lễ trao giải, thời gian một tuần để may gấp lễ phục, kịp sao?
Tô Lam còn đang chìm trong hưng phấn vì được đề cử!
Quả thật là may mán từ trên trời rơi xuống!
Có thể được đề cử đã là sự khẳng định lớn nhất đối với cô.
Cô lập tức lên mạng tra xem những người được đề cử là ai.
Mục Nhiễm Tranh nhờ ” m thanh hoa nở”, được đề cử giải nam diễn viên chính xuất sác nhất.
Tô Lam mỉm cười, dường như là chuyện đã năm trong dự tính, diễn xuất của Mục Nhiễm Tranh không còn gì để chê.
Cùng được đề cử giải nữ diễn viên xuất sắc nhất cùng cô là Tô Nhược Vân, Tiêu Mạch Nhiên, Tôn Vũ Anh, Nhiễm Băng.
Nhìn thấy những cái tên này, Tô Lam cũng cảm thấy, lần này cạnh tranh rất lớn.
Cô và Tô Nhược Vân đều là người mới, Tiêu Mạch Nhiên đã bùng nổ hai lần, Tôn Vũ Anh và Nhiễm Băng lại là đàn chị lâu năm trong giới giải trí.
Hơn nữa, Tôn Vũ Anh chỉ còn thiếu chiếc cúp này nữa, liền có thể trở thành Grand Slam thứ ba.
Nửa ngày sau, tâm trạng Tô Lam mới bình tĩnh trở lại, quay lại với bức thư của mình.
Quốc tế Tinh Hoàng Từ Tinh Như đang gọi điện khắp nơi, cô gọi cho những nhà thiết kế đã từng hợp tác.
Vì giải Ngân Tượng sắp trao giải, các nhà thiết kế nổi tiếng đều rất bận.
Vì thế Từ Tinh Như gọi điện thoại khắp một lượt cũng không thể liên hệ được với nhà thiết kế phù hợp.
Cô lại xem một lượt trên mạng các tác phẩm của các nhà thiết kế nước ngoài, kết quả cũng không có thiết kế nào cực kỳ phù hợp.
Chuyện này khiến cô gấp muốn chết.
Lần này, Tô Lam đi thảm đỏ chắc chắn sẽ cực kỳ được chú ý, quần áo không thể cẩu thả chút nào.
Lúc này Từ Tinh Như thật sự khó khăn, bỗng cô nhớ tới một người.
Dạ Bân.
Mặc dù, Tô Lam đã nói nhiều lần với cô, Tô Lam và Dạ Bân không có quan hệ đặc biệt gì, nhưng Từ Tinh Như vẫn không dám cam đoan Dạ Bân có để mắt tới Tô Lam hay không.
Chuyện không thể làm phiền Dạ Bân, Từ Tinh Như tuyệt đối không dám tùy tiện đi tìm anh ta.
Nhưng bây giờ, cách lễ trao giải còn chưa tới một tuần, cô quả thật cũng không còn cách nào nữa, vì thế lấy hết dũng cảm, gõ cửa phòng làm việc của Dạ Bân.
“Sếp Dạ”
“Ồ, là Tinh Như à, vào đi, vào đi”
Trong công ty, Dạ Bân luôn cực kỳ thân thiết với các nhân viên nữ.
Từ Tinh Như đi vào.
Dạ Bân nhiệt tình mời cô ngồi xuống.
“Tìm tôi có việc gì sao?”