Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1670

“Lam Lam…” Quan Triều Viễn nằm trên giường thật sự không ngủ được, lật người khoác tay lên trên lưng Tô Lam.

“Chuyện gì vậy?”

“Anh có chuyện muốn nói cho em biết nhưng em không được giận đấy.” Quan Triều Viễn muốn tiêm một mũi dự phòng trước.

“Anh nói đi.” Lẽ nào anh ấy muốn khai thật với mình về chuyện ngoại tình? Tô Lam nghĩ thầm.

“Vậy em phải hứa với anh là không thể tức giận đã.”

“Em không tức giận, anh nói đi.” Tô Lam xoay người, đối mặt với Quan Triều Viễn.

“Em còn nhớ cô gái mà năm đó em giận anh chạy tới bãi biển Tình Nhân suốt mấy ngày, sau đó anh đi tìm em lại nhận nhầm người, tưởng em muốn tự sát mới cứu lên không?”

Tô Lam cố gắng nhớ lại, dù sao chuyện này cũng đã qua lâu rồi.

“Em nhớ.”

“Cô gái lần trước đến tìm anh chính là cô ta! Cô gái đó đúng là âm hồn không tan!”

Tô Lam cũng không biết phải nói thế nào nữa. Không ngờ cô gái trước đây trời xui đất khiến cứu lên lại thành tình địch của mình bây giờ?

“Chẳng phải lần trước anh nói với em là cô ta và anh uống rượu, nếu cô ta thua sẽ không dây dưa với anh à? Nhưng con nhóc xảo quyệt đáng chết đó nói không giữ lời! Không ngờ cô ta lại tới tìm anh, còn add WeChat của anh!”

Quan Triều Viễn nói rõ ràng mọi chuyện đã xảy ra.

“Cô ta uy hiếp anh, nói nếu anh dám chặn số của cô ta thì cô ta sẽ tới tìm em. Cho nên anh phải nhắc nhở em trước, nếu cô ta tới tìm em nói linh tinh thì em đừng để ý tới cô ta.”

“À, hóa ra có chuyện như vậy à? Anh nói xong chưa?”

“Anh nói xong rồi.”

Nhưng anh còn có chuyện quan trọng chưa nói ra. Điều Tô Lam quan tâm là rốt cuộc hai người bọn họ có xảy ra chuyện gì không? Rốt cuộc chiếc quần lót trong xe kia là thế nào!

“Ngày đó hai người uống rượu không xảy ra chuyện gì chứ?”

“Không, chắc chắn là không, anh thề với trời!”

“Có phải cô gái kia uống say rồi làm loạn không?” Nếu cô ta uống say làm loạn cũng rất có khả năng cởi quần áo, như vậy còn có thể giải thích được.

“Không có, cô ta say giống như một bãi bùn nhão, còn chẳng thể nói chuyện rõ ràng nữa.”

Quan Triều Viễn vừa trả lời như vậy, Tô Lam lại càng thấy kỳ lạ hơn. Rốt cuộc cái quần lót này là sao?

Quan Triều Viễn đang nói dối à? Sao anh ấy lại lo lắng cô gái kia đến tìm mình chứ? Rốt cuộc anh ấy đang sợ cái gì?

“Chồng, anh cảm thấy điều quan trọng nhất khi hai vợ chồng sống chung với nhau là gì?”

“Đó là tin tưởng lẫn nhau! Cho nên em chắc chắn phải tin tưởng anh!”

“Em thấy ngoại trừ tin tưởng ra, còn có hai chữ là thành thật, tin tưởng phải được xây dựng trên cơ sở thành thật.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK