Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1534

“Nực cười! Em ghen tị cô ta cái gì? Mặc dù cô ta giành được Grand Slam, nhưng em cũng không kém, cũng là người giành được hai cúp Ảnh Hậu, huống hồ, bây giờ giá trị con người em đã tăng cao, việc gì em phải ghen tị với cô ta?”

Tiêu Mạch Nhiên không nhịn được hừ một tiếng.

“Cô thừa nhận hay không cũng được, tôi chỉ cảnh cáo cô, chuyện này xuất hiện một lần là đủ rồi, tôi nể tình cô cho tôi hút máu hai lần nên không so đo với cô, nhưng nếu như còn có lần sau, cho dù là ai muốn làm hại vợ và con trai tôi, tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua!”

Giọng điệu của Quan Triều Viễn vô cùng cứng rắn, anh không thèm nhìn Tiêu Mạch Nhiên mà đứng dậy.

“Đứng lại!”

Tiêu Mạch Nhiên cũng đứng dậy, hai tay chống xuống bàn, “Quan Triều Viễn! Anh nói rõ ràng cho em! Anh dựa vào đâu mà nghĩ là em! Dựa vào đâu mà tới đây cảnh cáo em!”

Cô ta vốn tưởng anh đến tìm mình ôn chuyện, không ngờ anh lại đến cảnh cáo cô ta!

Quan Triều Viễn xoay người lại, móc từ trong túi ra một chiếc điện thoại.

Tiêu Mạch Nhiên nhìn chằm chằm chiếc điện thoại, nhìn bề ngoài có vẻ đây không phải là điện thoại của Quan Triều Viễn.

“Đây là điện thoại của Tô Nhược Vân.”

“Em chưa thấy bao giờ, càng không tiếp xúc với cô ta!” Tiêu Mạch Nhiên quay đầu sang một bên cãi lại.

“Hai người quả thực chưa từng gặp nhau, bởi vì cô biết một khi gặp mặt, tôi sẽ điều tra được, cho nên cô hoàn toàn không dám gặp cô ta, cô chỉ trao đổi với cô ta qua điện thoại, để đề phòng bị lộ thân phận qua số điện thoại, cô nhờ người khác làm sim điện thoại, mọi chuyện xong xuôi cô vội vàng hủy đăng ký sim điện thoại, cô tưởng như vậy tôi sẽ không tra được cô sao?”

Tiêu Mạch Nhiên không nói ra lời!

Cô ta tưởng mình làm không chê vào đâu được! Cô ta tưởng Quan Triều Viễn không thể nào tra ra được!

Thậm chí cô ta tưởng Quan Triều Viễn sẽ không điều tra chuyện này, bởi vì Tô Nhược Vân hận Tô Lam như vậy, cô ta tự sát để vu oan cho Tô Lam cũng là hợp lý!

Sao anh có thể nghĩ ra được đằng sau còn có người xúi giục!

“Tôi đã tra được tất cả những người sử dụng số này, cô nghĩ tôi có cần điều tra những người này để xem bọn họ có liên quan đến cô hay không không?”

Quan Triều Viễn cất điện thoại đi.

Tiêu Mạch Nhiên cúi đầu xuống, cơ thể hơi run rẩy.

“Tôi mong đây là lần đầu tiên, cũng là lần cuối cùng.”

Cuối cùng Quan Triều Viễn liếc Tiêu Mạch Nhiên một cái rồi quay người đi.

“A Viễn!” Tiêu Mạch Nhiên bỗng ngẩng đầu kêu lên, “Chuyện này đúng là do em làm.”

Quan Triều Viễn không hề bất ngờ, bởi vì anh đã chắc chắn trăm phần trăm cho nên mới dám đến tìm Tiêu Mạch Nhiên đối chất.

“Cô thừa nhận là tốt, cho dù cô không thừa nhận tôi cũng biết chắc là cô, chỉ là tôi không muốn truy cứu thôi.”

“Tô Nhược Vân đã chết, vì sao anh còn muốn tra!” Tiêu Mạch Nhiên không hiểu, cô ta nghĩ mãi không ra!

“Cô tưởng Tô Nhược Vân hận Lam Lam nên những gì cô ta làm là hợp lý sao? Vậy thì cô sai rồi, Tô Nhược Vân là một người mẹ, khi sắp phải vào tù, cô ta sẽ suy nghĩ cho con mình, cho nên cô ta định giao con cho Lam Lam nuôi, nếu cô ta đã hạ quyết tâm thì sao đột nhiên lại muốn tự sát để giá họa cho Lam Lam?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK