Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2952

Đầu ngón tay mảnh khảnh xoa nhẹ chiếc huy Chương đó, trong đáy mắt anh dường như xuất hiện một tia lạnh lẽo.

Anh đem thứ trong tay vút qua đó: “Cầm lấy cái này mà đi tìm anh ta, anh ta sẽ tìm cách lấy được chiếc vòng huyết ngọc đó”

Tống Chỉ Manh nhìn chiếc huy Chương cũ kỹ trong tay, trông nó chỉ như những huy Chương bình thường khác: “Chú có chắc chỉ với chiếc huy Chương bình thường này mà có thể tìm được chiếc vòng ngọc kia?”

“Có phải không muốn trả món nợ nhân tình cho tôi không?”

“Trả chứ, làm sao tôi dám không trả món nợ nhân tình của chú chứ? Với lại, cho dù có phải trả món nợ nhân tình đó thì cũng nên cho tôi nghỉ ngơi chút, đúng không?”

Tống Chỉ Manh cầm lấy ly nước ngay bên cạnh và uống một ngụm lớn: “Chú không biết tôi đã trải qua những ngày tháng như thế nào trong mấy ngày này đâu, suốt ngày tôi cứ phải bám đuôi theo tên Khúc Thương Ly đó, hôm nay anh ta thấy tôi lén lén lút lút đi theo liền nhanh chóng cắt đuôi tôi, bây giờ tôi cũng có chút nghỉ ngờ có phải anh ta nuôi một tình nhân nhỏ ở bên ngoài không?”

“Tình nhân nhở? Cho dù bây giờ người ta thật sự nuôi một tình nhân thì cũng là chuyện đương nhiên, bạn gái cũ như chị thì có quyền gì can thiệp chứ?”

Tống Chỉ Manh bị chọc trúng tim đen liền trợn mắt tức giận “Bây giờ tôi phải đi họp đây, chị thích nghỉ ngơi bao lâu thì tuỳ”

Dứt lời, Quan Triều Viễn liền rời khỏi phòng.

Một mình Tống Chỉ Manh ngồi trên ghế sô pha ngơ ngác, cô ấy lại cầm lấy ly nước bên cạnh và uống một ngụm.

Mấy ngày trước khi chạm mặt với Khúc Thương Ly, bộ dạng nhịn không được muốn nổi giận của anh ấy đôi khi vẫn in sâu trong tâm trí cô ấy Tống Chỉ Manh thật sự không hiểu tại sao mỗi khi Khúc Thương Ly nhìn thấy bản thân đều nóng giận như thế.

Cô ấy vẫn nhớ rõ ràng trước đây là anh ấy đã nói lời chia tay với mình trước mà?

Khi ấy, anh ấy đã nói rất nhiều lời tàn nhắn với cô, Tống Chỉ Manh chịu đả kích mạnh liền ngất xỉu ngay tại chỗ.

Đến khi cô ấy tỉnh lại thì phát hiện ra bản thân mình dường như bị mất đi một đoạn kí ức rất quan trọng Những năm gần đây, tuy là vẫn có thể nhìn thấy sản phẩm của Khúc Thương Ly nhưng lại ngày càng ít ỏi Đến bây giờ Tống Chỉ Manh vẫn không thể thông suốt: Trước đây bản thân vì nguyên nhân gì mà chia tay với anh ấy?

Chuyện này khiến cô ấy luôn canh cánh trong lòng suốt nhiều năm trời.

“Thật là xui xéo tám kiếp mà”

‘Sau khi cảm nghỉ ngơi một hồi, cô ấy chấn chỉnh lại cảm xúc của mình liên đứng dậy rời khỏi Lần này cô ấy không những phải lấy được chiếc vòng mà còn nhất định phải nghĩ cách hỏi rõ ràng tại sao năm đó Khúc Thương Ly chia tay với mình.

Nửa tiếng sau, Quan Triều Viễn đi ra từ phòng hội nghị thì phát hiện Tống Chỉ Manh đã rời khỏi.

Anh quay về chỗ ngồi của mình.

‘Vừa mở tệp văn kiện ra xem lại thấy Lục Anh Khoa gõ cửa đi vào: “Ông chủ, bên Mỹ đã có tin tức rồi”

“Nói”

“Ông chủ, những manh mối mà anh dặn dò tôi điều tra, tôi đã điều tra ra được.”

Lục Anh Khoa đi tới và đưa túi tài liệu trong tay đến trước mặt Quan Triều Viễn: “Ở bên đó có ba gia tộc gốc Á, tôi điều tra được tất cả lịch trình và tài liệu của bọn họ gần đây”

“Ba gia tộc đó đều có mối quan hệ qua lại mật thiết với Tô Duy Nam trước khi anh ấy xảy ra chuyện”

“Nhưng sau khi xảy ra chuyện thì có hai nhà từng đến trong nước bái tế anh ta nhiều lần”

“Chỉ có một gia tộc đoạn tuyệt tất cả quan hệ qua lại trước giờ sau khi Tô Duy Nam xảy ra chuyện, bởi vì chuyện này mà hai gia tộc còn lại vắn luôn khinh bỉ hành động này của gia tộc đó, cho rằng họ quá vô tình vô nghĩa”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK