Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3024

Một tay ôm, một tay chế trụ cổ tay cô ấy, làm cho cô ấy căn bản không có chỗ trốn.

Không biết qua bao lâu, Lục Mặc Thâm rốt cuộc cũng buông cô ấy ra.

Cô ấy lắc đầu, cuối cùng mới hoàn hồn.

Cô ấy nhìn Lục Mặc Thâm, sau khi trở lại chỗ cũ anh ta còn cắn môi nữa chứ.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Lâm Thúy Vân nháy mắt đỏ bừng, đầu như muốn bốc khói đến nơi.

“Lục Mặc Thâm, cầm thú nhà anh, anh có biết loại hành vi này của anh gọi là chơi xấu không?”

Lâm Thúy Vân vừa tức vừa xấu hổ “Nhưng mà biếu cảm vừa rồi của cô cũng nói cho tôi biết, cô hình như cũng rất thích”

Khuôn mặt của Lâm Thúy Vân trong nháy mắt đỏ ra máu “Anh thúi lắm!”

Cô ấy đẩy mạnh Lục Mặc Thâm ra, nhảy xuống từ bồn rửa tay, liều mạng lau miệng mình.

“Tôi cảnh cáo anh, tuy rằng tôi đáp ứng với anh giả thành tình nhân, cũng…cũng đồng ý sẽ có.

một chút hành động thân mật, nhưng mà chỉ giới hạn khi có mẹ tôi ở đây. Hành động của anh bây giờ được coi là lưu manh đùa giỡn đấy, anh biết không hả?”

“Cho nên?” Giáo sư Lục sau khi ăn xong đậu hũ, tâm tình cũng không tệ lắm, vui vẻ nhìn cô.

Lâm Thúy Vân nhíu mày nhớ tới đề nghị lúc trước của Tô Lam.

Dù sao chuyện này sớm muộn gì cũng phải chọc thủng, không bãng nhân cơ hội ngày hôm nay nói cho rõ ràng hết.

“Lục cầm thú, tôi nói thật cho anh biết đi, thật ra tôi đã sớm có người mình yêu rồi!”

Lâm Thúy Vân tự tin nói Ánh mắt Lục Mặc Thâm nháy mắt tối sầm lại, khóe miệng gợi lên một độ cong lạnh lẽo: “Vậy sao?”

“Đương nhiên rồi. Cho nên phiền anh chú ý hành vi của mình một chút, miễn cho người trong lòng tôi hiểu lâm”

Đầu ngón tay thon dài của Lục Mặc Thâm nhẹ nhàng gõ trên khung cửa: “Vậy cô nói xem, là ai có thể khiến cho cô xem trọng như vậy?”

Tuy rằng miệng nói như vậy, nhưng hiện giờ ý nghĩ trong đầu anh ta chỉ có: Làm thế nào mới có thể lặng yên không một tiếng động thu thập người kia?

Lâm Thúy Vân có chút không biết nên nói làm Sao: ‘Tôi nói cho anh biết, anh cũng đừng không tin, Tôi nói thật, người tôi yêu chính là nam thần nhà vệ sinh”

…Cái tên thật đặc biệt” Lục Mặc Thâm luôn luôn làm mặt lạnh lúc này cũng có một vài biểu cảm thể hiện sự buồn bực.

“Tên nam thần của tôi đương nhiên đặc biệt, loại dế chũi như anh sao có thể hiểu được chứ?”

Nhắc tới nam thần nhà vệ sinh của mình, hai mắt của cô ấy liền mở to như hai quả đào vậy: “Để tôi nói tiếp nè. Thật ra tôi đã làm một chuyện có lỗi với anh ấy. Nếu không phải lúc trước tôi lấy gạt tàn đánh anh ấy, có lẽ anh ấy cũng không lâu như vậy mà không đến tìm tôi..”

Không đúng!

Ánh mắt Lục Mặc Thâm nhíu lại: “Cô nói cái gì?”

Lâm Thúy Vân tức giận đẩy tay anh ta ra: “Ai da, còn không phải là lúc trước sao. Tôi bị Tô Bích Xuân ra tay trong rượu, ý thức mơ hồ. Tôi nghĩ rằng anh ấy muốn chiếm tiện nghi của tôi nên liền đánh anh ấy một cái… Này, Lục cầm thú, biểu cảm của anh sao kỳ quái như vậy, anh đang cười cái gì? Nam thần của tôi tốt đến mức khiến anh cười như vậy sao?”

Lục Mặc Thâm ở phía sau ôm bụng, suýt chút nữa cười ra nước mắt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK