Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 419

Vừa định đi vào, nhìn qua cửa sổ liền thấy Dạ Bân đang ngồi bên cạnh giường của Tô Lam.

Mày anh nhíu chặt lại, bông nhớ tới những lời Dạ Bân từng nói với anh!  Gay rồi!

Dạ Bân đang định nói thì nghe “râm” một tiếng, cửa bị mở ra Tô Lam và Dạ Bân giật mình, lập tức nhìn ra ngoài cửa “Đi từ đâu đến, liền cút về đó đi!”

Dạ Bân sợ tới mức đứng bật dậy, trời ạ, sắc mặt của người đàn ông này hơi khó coi quá rồi đấy?

Tô Lam cũng không biết Quan Triều Viễn tức giận cái gì.

“Sếp Dạ đến thăm tôi”

Quan Triều Viễn liếc nhìn đống đồ Dạ Bân mang tới, giọng nói hơi dịu đi.

“Đã muộn thế này rồi, Tô Lam cần nghỉ ngơi, cậu về đi.”

từ Quan Triều Viễn đã nói như vậy rồi, Dạ Bân nào còn có lý do gì để ở lại nữa.

“Thế thì, Tô Lam, tôi về trước đây, cô dưỡng bệnh cho tốt”

“Vâng, tạm biệt.”

Dạ Bân lập tức ra ngoài, Quan Triều Viễn liếc nhìn Tô Lam, đóng cửa lại, tiên Dạ Bân.

‘Vừa ra khỏi hành lang, Quan Triều Viễn liền túm lấy cổ áo.

Dạ Bân.

“Tôi cảnh cáo cậu, trước khi tôi quyết định, cậu không có tư cách quyết định thay tôi!”

Ánh mắt đáng sợ kia thật sự dọa Dạ Bân phát hãi.

“Buông ra, buông ra! Cậu đang làm gì thế? Tôi chỉ đến thăm Tô Lam, cậu kích động thế này làm gì?”

“Tự cậu hiểu rõ, cậu đã nói gì với Tô Lam?”

“Tôi chưa nói gì cả! Cậu không tin thì quay lại hỏi cô ấy xem!”

Dạ Bân sợ tới mức đổ mồ hôi lạnh, may là anh còn chưa kịp nói, bàng không, người đàn ông này chác ăn thịt anh luôn?

Quan Triều Viễn từ từ buông lỏng tay ra.

“Chuyện giữa tôi và Tô Lam, tốt nhất cậu đừng có nhúng †ay vào, bằng không, đừng trách tôi không khách khí!”

“ĐM! Quan Triều Viễn! ĐM cậu thiếu nghĩa khí quá đấy! Vì một người phụ nữ mà cậu lại động tay động chân với tôi? Cậu còn muốn đánh tôi hay sao?”

Dạ Bân chỉnh lại quần áo của mình.

Quan Triều Viễn lườm anh ta, không nói gì.

“Đều nói phụ nữ chỉ như quần áo, anh em như thể tay chân, cậu lại vì một bộ quần áo mà đánh tay chân của mình!”

“Tô Lam là người phụ nữ của tôi, không phải quân áo, lời tôi nói, cậu nhớ kỹ cho tôi, tôi biết quan hệ của cậu và Tiêu Mạch Nhiên rất tốt, thế nhưng, nếu cậu làm tổn thương Tô Lam, đừng trách tôi không khách khí!”

Nói xong, Quan Triều Viễn đi về phía phòng bệnh.

Dạ Bân nhìn bóng lưng của Quan Triều Viễn, anh ta biết, anh đã hãm quá sâu rồi.

Nhưng mong anh có thể dừng lại đúng lúc, bang không, người bị tổn thương không chỉ là bản thân anh nữa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK