Chương 512
Không lẽ cô ấy muốn hỏi chuyện cô đã kết hôn sao?
Lẽ nào là Dạ Bân kể về quan hệ của cô và Quan Triều Viễn cho cô ấy sao?
‘Về chuyện chồng mình là Quan Triều Viễn, Tô Lam cũng từng xoắn xuýt, rốt cuộc có nên nói với Từ Tinh Như: không.
Suy cho cùng, giữa người quản lý và nghệ sĩ ít nhất cũng nên thành thật.
Nhưng cô nghĩ đi nghĩ lại, nếu bản thân và Quan Triều Viễn quyết định bí mật kết hôn, vậy không nên nói cho ai cả, miễn cho Từ Tinh Như vì quan hệ của cô và Quan Triều Viễn mà kiêng ky cái gì.
“Chuyện gì ạ, chị Tinh Như, chị như này đáng sợ lắm”
“Tô Lam, em cũng biết đấy, lần đầu gặp nhau chị đã nói với em, giữa chúng ta phải thành thật với nhau, vì thế chị hy vọng có chuyện gì em cũng đừng giấu chị.”
“Vâng ạ, vì thế, có vấn đề gì sao?”
“Tô Lam, em nói thật cho chị biết, có phải em có quan hệ đặc biệt gì với sếp Dạ không?”
Giọng điệu của Từ Tinh Như cực kỳ nghiêm túc, không cho phép Tô Lam nói nửa lời gian dối.
Nhưng nghe thấy Từ Tinh Như hỏi như này, lòng Tô Lam liền trầm xuống, thì ra không phải là Quan Triều Viễn, mà là Dạ Bân.
Sao có thể chứ? “Chị Tinh Như, chị đừng đùa nưa!”
Tô Lam nhoẻn miệng cười, che đậy sự chột dạ của mình.
Từ Tinh Như nhíu mày: “Không có thật sao?”
“Thật sự là không có!”
“Vậy thì thật kỳ lạ”
Từ Tinh Như cũng coi như khá hiểu Tô Lam, biết cô không phải người hay nói dối, vì thế cô ấy hỏi liên tục hai lần, Tô Lam đều nói không phải, cô ấy liền tin tưởng.
“Kỳ lạ? Chuyện này có gì kỳ lạ chứ? Sao em và sếp Dạ có thế có quan hệ đặc biệt gì chứ?”
Từ Tinh Như lắc đầu.
*Nếu không có quan hệ đặc biệt gì, lẽ nào là do sếp Dạ vừa mắt em, muốn phát triển quan hệ với em?”
“Hả?” Tô Lam cảm thấy đây lại là chuyện càng không có căn cứ.
Rõ ràng Dạ Bân biết quan hệ của cô và Quan Triều Viễn, sao có thể vừa mắt cô chứ?
“Vụ ầm ï kẻ thứ ba lần trước, chính là sếp Dạ ra mặt giải quyết!
“Cái gì?” Tô Lam lập tức trợn tròn mắt.
“Lẽ nào em còn cho rằng chị ra mặt giải quyết sao? Chị không có năng lực lớn đến thế, chuyện vợ ông chủ Tân Hưng mở cuộc họp báo nói thẳng là cô ta vu oan giá họa cho em kia, không phải là chuyện người thường có thể làm được”
“..” Tô Lam hoàn toàn im lặng.
“Còn có đống hóa đơn bệnh viện gì kia, trực tiếp có dấu của bên cảnh sát, chị cũng không có cách nào làm được.”
“Sao có thể chứ?”
Tô Lam không dám tin những điều này là thật.
“Sao lại không thể chứ? Bằng không em cho rằng làm sao chị có thể lấy được thiệp mời tới buổi lễ chúc mừng kỷ niệm thành lập công ty đá quý Hoắc thị chứ? Đó là lệnh của sếp Dạ, cả Tinh Hoàng, tài nguyên đưa cho em chỉ kém hơn Tiêu Mạch Nhiên.”