Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2608

“Em đây là lỡ miệng”

Tân Tấn Tài tự đánh một cái vào miệng mình bởi vì anh ta đột nhiên nhớ tới một chuyện. Trên đường đưa Quan Triều Viễn đến bệnh viện, anh đã tỉnh lại một lần. Trong lúc mơ mơ màng màng, anh thậm chí còn không quên uy hiếp Tân Tấn Tài không được đem chuyện này nói cho Tô Lam biết.

Anh như vậy là vì sĩ diện, từ trước đến nay ở trước mặt Tô Lam đều rất lạnh lùng ít nói. Anh không những muốn cô, còn muốn có được tình yêu của cô. Vì thế anh đều không dùng những hành động như nhốt Tô Lam lại. Anh muốn cô mang một trái tim không thuần khiết tì vết mà yêu anh.

Tân Tấn Tài có chút do dự nhìn Tô Lam, liền dứt khoát nói: “Ai da, em chỉ có thể nói như vậy, còn những chuyện khác em cũng không biết”

Nói xong, anh ta quay đầu rời đi. Nhưng bây giờ Tô Lam đã sớm mất bình tĩnh.

Cô suýt nữa từ trên giường ngã xuống, một tay kéo kim tiêm trên cánh tay, thậm chí còn bắt đầu chảy máu nhưng đều không để ý tới.

Cô chạy chân trần nhanh chóng đuổi theo kéo cánh tay Tân Tấn Tài: “Anh ấy hiện tại đang ở đâu?”

“Em, ai da, em không thể nói…”

Tân Tấn Tài lúng túng không nói gì đưa tay gãi gãi sau gáy của mình. Anh ta đã đồng ý với anh trai là sẽ không nói rồi. Nếu như anh ta nói ra, chờ sau khi anh trai tỉnh lại nhất định sẽ băm anh ta.

“Bác sĩ Tân, cầu xin cậu nói cho tôi biết anh ấy đang ở đâu, cầu xin cậu.”

Lúc này âm thanh Tô Lam run rẩy, trong hốc mắt tràn ngập nước mắt.

Anh ấy vì cứu mình, gần như mất nửa số máu trong cơ thể.

Một nửa số máu Người bình thường mất máu một lần khoảng 1000cc sẽ có nguy hiểm đến tính mạng…

“Tôi cầu xin cậu nói cho tôi biết”

Lâm Thúy Vân nhìn thấy bộ dạng đáng thương của cô, viên mắt lại một lần nữa đỏ lên: “Bác sĩ Tân, anh nói cho Tô Lam biết đi, tôi nghĩ vào lúc này cậu chủ Quan cũng rất muốn nhìn thấy cô ấy”

Tân Tấn Tài nhìn Tô Lam. Trên người cô mặc bộ quần áo bệnh nhân rộng rãi càng làm lộ ra dáng người gầy gò của cô. Trên gương mặt nhỏ nhắn trắng bệch có một vết thương nhợt nhạt, trên trán còn quấn băng gạc, ngay cả cánh tay cũng có vết thương.

Trong nháy mắt Tân Tấn Tài có chút áy náy, thái độ vừa rồi của anh ta có chút không được tốt cho lắm. Chị dâu nhỏ cũng không phải muốn để cho người khác bắt cóc, mà anh trai cứu cô là tự nguyện, huống hồ cô lại là một cô gái yếu đuối còn đang bị thương nặng như vậy.

Lúc anh trai ôm cô đi tới, cô vẫn còn hôn mê, không biết ai cứu mình cũng có thể thông cảm được.

Càng nghĩ như vậy, anh ta cũng cảm thấy nhẹ lòng, cuối cùng Tân Tấn Tài cũng quyết tâm, mặc kệ anh trai muốn trách mình thế nào thì anh ta cũng phải nói “Anh ấy bị thương khá là nghiêm trọng, hơn nữa còn giấu nhà họ Quan nên anh ấy cũng không ở bệnh viện trung tâm”

Nước mắt của Tô Lam rơi lã chã.

Bởi vì cô chỉ nghe thấy hai chữ “nghiêm trọng”.

Lâm Thúy Vân ở một bên lo lắng đến mức hai mắt đỏ hoe: “Bác sĩ Tân, anh có thể đừng hù cô ấy nữa không? Nói cho cô ấy biết trọng điểm đi”

“Trong biệt thự trên núi Ngự Cảnh”

Tân Tấn Tài vừa dứt lời, liền cảm thấy trước ánh mắt của mình như có gì lướt qua Anh ta vừa chớp mắt, đã không thấy Tô Lam đâu.

“Tô Lam, cậu không thể đi chân đất được mài”

Khi Lâm Thúy Vân vội vàng chạy theo, Tô Lam đã chạy vào thang máy và đi xuống lầu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK