Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1883

“Đẹp? Chắc là do khác với phong cách trước đây.”

Ban đầu Tô Lam cũng cảm thấy oai phong lẫm liệt, nhưng bây giờ xem ra cũng chỉ có thế thôi.

Quan Triều Viễn đã chuẩn bị đồ ăn ngon cho Tô Lam từ trước, đều là đồ ăn mang từ nhà đến, anh dặn đầu bếp ở nhà nấu xong rồi mang tới.

Hai người cùng ăn tối, cả hai như đã trao đổi trước, không ai nhắc đến chuyện hai cậu con trai ở nhà, chủ đề này sẽ chỉ phá hỏng bầu không khí.

“No quá.” Tô Lam xoa cái bụng tròn vo, đi lại trong phòng.

“Lam Lam, anh muốn ăn tôm chua cay và sườn chua ngọt em nấu.” Quan Triều Viễn nhìn Tô Lam trìu mến nói.

Hoá ra hai người ở bên nhau lâu, lời nói yêu thương dễ nghe nhất không phải là “Anh yêu em” hay “Anh nhớ em”, mà là anh muốn ăn món em nấu.

Tô Lam rất vui, trước đây Quan Triều Viễn ăn rất nhạt, không thích đồ ăn ngọt hay cay, bây giờ được cô đào tạo cũng bắt đầu thích ăn các món có mùi vị rồi.

“Khi nào em về, anh muốn ăn gì em cũng nấu cho anh.”

Quan Triều Viễn nhướng mày xấu xa: “Bây giờ em có thể làm cho anh rồi.”

“Bây giờ? Bây giờ không có bếp, còn phải đi mua thức ăn, quanh đây cũng không có chợ. Anh muốn ăn vậy sao?”

“Không cần phiền phức như vậy.” Quan Triều Viễn đến bên Tô Lam rồi bế cô lên: “Bây giờ anh muốn ăn em!”

Mặc dù Tô Lam biết Quan Triều Viễn đến đây tìm cô không có ý tốt gì, nhưng cũng không ngờ vừa ăn tối xong anh đã không chờ được nữa.

“Vừa ăn no xong, anh chờ một lát đi, chờ em tiêu hoá đã.”

“Anh giúp em tiêu hoá, mọi người đều nói vận động sẽ tiêu hoá nhanh mà!”

Quan Triều Viễn bế Tô Lam lên giường.

Bởi vì trước khi đi hai người toàn bị nhóc quỷ ở nhà phá hỏng chuyện tốt, Tô Lam biết Quan Triều Viễn nhịn rất khổ cực nên cũng không từ chối.

Khi Quan Triều Viễn chuẩn bị vào vấn đề chính, Tô Lam bỗng chống tay lên ngực anh.

“Anh có mang bao cao su không?”

Quan Triều Viễn chợt cau mày, tiêu rồi! Anh chỉ nhớ mang đồ ăn bồi bổ cho Tô Lam mà quên mất chuyện quan trọng này.

“Không phải ở khách sạn có dịch vụ thanh toán riêng sao? Để anh gọi nhân viên phục vụ mang đến!”

“Anh đùa gì đấy? Đây là khách sạn của đoàn phim, cả đoàn phim bao gồm cả khách sạn đều biết em ở phòng này, bảo họ mang bao cao su đến đây, em phải giấu mặt đi đâu?” Tô Lam trừng mắt nhìn Quan Triều Viễn.

“Vậy thì nói là Mục Nhiễm Tranh cần!”

“Anh đúng là biết hố cháu trai lắm! Lê Hán Giang luôn theo dõi anh ta đó!”

“Vậy làm sao bây giờ?” Quan Triều Viễn nổi giận quát lên, cũng tại anh quên mất chuyện quan trọng này!

Vì hai người đã thống nhất không sinh con nên nhất định phải thực hiện các biện pháp tránh thai.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK