Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2123

Vừa may ngay lúc này, tiếng “tính toong” của điện thoại di động vang lên “Một tỷ tới tay!” Lâm Thúy Vân dương dương đắc ý quơ quơ chiếc điện thoại di động lên, khoác cánh tay của Tô Lam: “Tô Lam, hôm nay cậu giúp tôi một chuyện lớn, đi, hai chúng ta đi trung tâm mua sắm mua túi xách đi!”

Xa cách bao nhiêu năm như vậy, sau khi cùng một chỗ trải qua chuyện khôi hài khi nấy, hai người giống như trở về năm đó, không có chút hiềm khích.

Cảm giác có bạn bè, thật là tốt!

“Thúy Vân, nếu như mình nhớ không lầm, thì nhà cậu không phải rất có tiền sao?” Tô Lam hoài nghỉ hỏi.

Thậm chí, lúc lấy được một tỷ đó, cảm giác hưng phấn đó dường như là xuất phát từ đáy lòng.

Lâm Thúy Vân hừ lạnh: “Nhà mình mà có tiền còn để ý đến một tỷ này sao?”

“Vậy cậu…”

Lâm Thúy Vân nhíu mày: “ Trình Triết cái đầu heo đó lúc trước hao tốn tâm tư theo.

đuổi mình, mình còn rất cảm động, ai biết được sau khi đính hôn thì liền hiện ra nguyên hình, lúc trước quỳ liếm đều là vì tiền. Mấy năm gần đây nếu như không phải bởi vì gia đình mình giúp đỡ, sự nghiệp nhà họ Trình cũng không có khởi sắc lớn đến như vậy, nhà bọn họ vốn dĩ không ổn định, cứ mỗi lần có rắc rối tai hoạ là mình đòi tiền, cứ như vậy mỗi lần số tiền càng nhiều hơn, vào thời điểm bọn học vực dậy không nổi, cứ như vậy, cho dù mình không muốn thoái hôn, bọn họ cũng mở miệng?”

“Thật sự là…lợi hại!” Tô Lam giơ ngón cái lên.

Lâm Thúy Vân lại dương dương tự đắc hừ lạnh: “Bãng không thì? Mình ở trong mắt nhà họ Trình là một cục thịt mỡ lớn, không khôn ngoan ra tay, bọn họ có thể buông tha cho mình sao, mình không muốn dư luận xôn xao, tốt nhất là cho bọn họ tự mình từ hôn Không nói về mình nữa, mấy năm này…cậu như thế nào rồi?”

“Mẹ, con biết mẹ ở nơi này mài”

Một âm thanh non nớt lanh lẻo vang lên.

Lâm Thúy Vân vừa quay đầu lại liền nhìn thấy hai cái phấn điêu ngọc mài, đứa nhỏ vô cùng xinh đẹp hướng về phía này chạy tới Cô gái nhỏ cứ như vậy mà chui vào lồng ngực của Tô Lam, còn gọi cô ấy là mẹ!

“Tô Lam, đây là..” Lâm Thúy Vân sợ ngây người.

Tô Lam ôm lấy Tô Mỹ Chị, bất đắc dĩ cười: “Kể ra thì rất dài!”

“Vậy thì nói ngắn gọn thôi”

“Nói cách khác hai đứa nhỏ không phải là cậu mang thai nhân tạo…sao”

Tô Lam nhanh chóng bịt miệng Lâm Thúy Vân: “Ưml”

Ánh mắt Lâm Thúy Vân nháy hai cái mắt đột nhiên trở nên đỏ.

Cô ấy ôm Tô Lam: “Thực xin lỗi, mình không biết cậu vài năm trở lại đây lại chịu nhiều uỷ khuất như vậy, nếu mình mà biết, ặ u Mộng Ngân châm ngòi ly gián mặc k‹ như thế nào đi nữa, mình cũng sẽ không rời cậu mà đi”

Hốc mắt của Tô Lam cũng đỏ lên theo.

“Chẳng qua…mình cảm thấy có chút kì quái!”

Tô Lam: “Cái gì?”

Lâm Thúy Vân ngoái đầu nhìn về phía hai đứa nhỏ đang ăn bánh ngọt ở phía cửa sổ: “Cậu xem bọn nhỏ lớn lên đẹp như vậy, nhan sắc tuyệt đối là hạng một hạng hai, thật sự là con của cái gì họ Vương kia? Chẳng lẽ cậu không từng hoài nghỉ sao?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK