Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1749

Đêm nay Mục Nhiễm Tranh trằn trọc không ngủ được, quả thực mấy ngày qua Lê Thấm Thấm rất chăm chỉ, nếu cuối cùng không giải quyết ổn thỏa chuyện này thì chắc chắn Lê Thấm Thấm sẽ rất thất vọng.

Cô vốn là một cô gái bất cần rồi, nếu cứ tiếp tục thế này thì có thể cuộc đời cô thật sự bị hủy hoại mất.

Cũng không biết tại sao mà Mục Nhiễm Tranh lại cảm thấy mình như trở thành đấng cứu thế của Lê Thấm Thấm, nhất định phải kéo cô lại đúng hướng.

Sáng hôm sau lúc trời vẫn chưa sáng, Mục Nhiễm Tranh đã vội vàng lái xe ra ngoài, anh về căn hộ của mình.

Vừa vào cửa đã bắt đầu tìm kiếm xung quanh, mở ngăn kéo ra, bên trong có vài chiếc đồng hồ hàng hiệu, phần lớn đều là do nhà tài trợ tặng, anh không thích mấy thứ này lắm.

Mấy cái đồng hồ này chắc là cũng có thể bán được không ít tiền, anh lấy vài cái đáng giá rồi lái xe đến một cửa tiệm đồng hồ thu mua đồng hồ cũ.

Vì lo sẽ bị người ta nhận ra nên anh đeo kính râm, còn thay một bộ đồ vô cùng bình thường.

Trong cửa tiệm đồng hồ không nhiều người nhưng cũng có vài khách hàng, anh vừa vào cửa thì có một nhân viên nữ đi tới.

“Anh muốn xem đồng hồ sao?”

“Tôi xem một lát.” Thậm chí Mục Nhiễm Tranh không dám ngẩng đầu lên.

“Vâng, anh thích chiếc nào thì tôi lấy giúp anh.”

Sau khi mấy khách hàng trong cửa tiệm rời đi, Mục Nhiễm Tranh mới nâng kính của mình.

“Ở đây…”

“Mục Nhiễm Tranh! Thật sự là anh! Trời ơi, không ngờ tôi lại gặp được người nổi tiếng! Mọi người mau đến đây, là Mục Nhiễm Tranh!” Nữ nhân viên kích động la lên.

Những người khác lập tức đi tới.

Mục Nhiễm Tranh thấy tình hình này thì không lấy đồng hồ trong túi ra mà vội vàng ra ngoài, lái xe rời đi!

Anh hoảng đến toát mồ hôi lạnh, may mà vẫn chưa nói muốn bán đồng hồ, nếu không có lẽ đã thành tiêu đề rồi!

Xem ra không bán đồng hồ được rồi, anh vẫn phải nghĩ cách khác.

Về đến căn hộ, Mục Nhiễm Tranh đi tới đi lui trong nhà vài vòng.

Sau khi suy nghĩ hai ba tiếng đồng hồ, cuối cùng Mục Nhiễm Tranh ngồi trong phòng sách, mở máy tính của mình lên.

Máy tính này là máy tính có cấu hình cao nhất, nhưng anh không thể bán máy tính được, máy tính của người nổi tiếng không thể tùy tiện bán đi.

Nhưng trong này có thứ có thể bán được, là tài khoản chơi game của anh.

Mục Nhiễm Tranh rất thích chơi game, lúc đầu một mình anh chơi hai tài khoản, một tài khoản nam và một tài khoản nữ, vì anh muốn một ngày nào đó hai tài khoản này có thể kết hôn với nhau trong game, tài khoản kia là chơi vì Tô Lam.

Nhưng Tô Lam hoàn toàn không thích chơi game, cô không nhận lấy tài khoản đó.

Sau khi biết chú mình và Tô Lam ở với nhau, mặc dù Mục Nhiễm Tranh không thể hiện suy nghĩ của mình nhưng anh vẫn luôn chơi hai tài khoản game này.

Anh đã chơi hai tài khoản này mấy năm rồi, cũng đang ở cấp cao nhất, bảo anh bán đi thì anh cũng rất tiếc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK