Chương 647
“Anh không cố ý làm vậy, anh cũng có nỗi khổ riêng của mình”
Giọng Quan Triều Viễn hơi nghẹn ngào, đây là lần đầu tiên anh ăn nói khép nép như vậy.
“Thả ra.”
Rõ ràng là Tô Lam không nói gì quá nặng nề, nhưng hai chữ đó lại cực kỳ mạnh mẽ.
Quan Triều Viễn từ từ thả tay ra.
Tô Lam kéo vali hành lý rồi dứt khoát đi ra ngoài.
Vào lúc này, Quan Triều Viễn biết rõ, nếu hôm nay Tô Lam đi ra khỏi cửa nhà anh thì có lẽ cả đời này cô sẽ không quay lại đây nữa.
Không, anh tuyệt đối không thể để cho cô rời đi!
Anh không thể để mất cô!
Tuyệt đối không thể!
Quan Triều Viễn đuổi theo cô.
Tô Lam kéo vali chạy thẳng ra ngoài phòng khách, Quan Triều Viễn vội vàng đuổi theo sau.
“Em không định để ý đến cảm nhận của Kiêm Mặc à? Em có nghĩ đến hậu quả sau khi Kiêm Mặc biết rằng chúng ta đã ly hôn rồi không?”
Nghe anh nói thế thì Tô Lam lại dừng bước
Quan Triều Viễn cũng dừng lại, anh nhìn chằm
chằm vào bóng lưng của Tô Lam, thầm cảm thấy rất khó chịu.
Anh chưa bao giờ muốn lợi dụng Tô Kiêm Mặc nhưng lần nào cũng phải làm thế.
Tô Lam từ từ quay người lại, ánh mắt của cô lạnh thấu xương, giống như một thanh kiếm đâm xuyên qua người Quan Triều Viễn vậy.
Quan Triều Viễn nhìn Tô Lam, anh chưa từng thấy ánh mắt của cô độc ác đến nhường này bao giờ.
“Anh đừng có mà lợi dụng của em trai tôi nữa! Quan Triều Viễn , anh không thấy anh hèn hạ lắm à? Anh tự cho rằng anh đã nắm được điểm yếu của tôi nên hết lần này đến lần khác, lúc nào cũng công kích vào chỗ đó, anh làm vậy mà gọi là yêu tôi à?”.
Mới đầu Tô Lam cũng chỉ hành động theo cảm tính, nên cũng không nghĩ xem Tô Kiêm Mặc sẽ phản ứng như thế nào.
Nhưng lúc Quan Triều Viễn đi ra nói vậy thì cô mới nhớ ra còn có Tô Kiềm Mặc nữa.
Thế nhưng, chỉ trong một giây thôi, cô cảm thấy dường như tất cả mọi thứ đều bình thường trở lại rồi vậy.
“Tôi sẽ tự nói cho nó biết, tôi sẽ nói hết tất cả những gì đã xảy ra giữa chúng ta cho nó, tôi tin rằng em trai của tôi đã trưởng thành rồi. Anh sẽ không bao giờ có thể lợi dụng được điểm yếu của tôi nữa đâu”
Tô Lam nói xong thì quay người rời đi.
Nhưng đúng lúc quay người đi, thì cô lại thấy người đứng ở cửa ra vào, cô ngẩn ra.
Tô Kiềm Mặc.
Cậu đang đứng ở cửa ra vào, nhìn hai người trong phòng khách.
Mà Quan Triều Viễn cũng không ngờ rằng Tô Kiêm Mặc sẽ trở về.
“Kiêm Mặc..”
Thật ra, hôm nay, sau khi Tô Lam đến tìm cậu thì cậu vẫn luôn băn khoăn suy nghĩ, không biết giữa hai người có xảy ra chuyện gì không.