Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1688

Nhưng trước mặt người khác, Lê Hán Giang không muốn dạy dỗ Lê Thấm Thấm, huống hồ đây là nhà của Quan Triều Viễn.

“Sếp Quan, có thể cho bố con chúng tôi ở riêng một lúc không?”

“Tất nhiên không thành vấn đề.” Quan Triều Viễn bảo người giúp việc ra ngoài, cả anh cũng không ở lại.

“Thấm Thấm!”

“Bố” Lê Thấm Thấm không đợi bố mình mở miệng đã quỳ xuống đất ôm chân bố gào khóc.

Lê Hán Giang rất yêu vợ trước của mình cho nên cũng yêu thương cô con gái này hết mực, con gái vừa khóc ông ta đã không nói nên lời.

“Thấm Thấm đừng khóc! Có phải thằng khốn nạn Quan Triều Viễn bắt nạt con hay không, con nói cho bố đi, bố sẽ làm chủ giúp con!”

“Bố, bác sĩ nói… Bác sĩ nói con…” Lê Thấm Thấm cứ khóc mãi khiến Lê Hán Giang vô cùng phiền muộn.

“Bác sĩ nói gì? Con nói đi chứ! Đừng có khóc nữa!”

Lê Thấm Thấm lau nước mắt, “Bác sĩ nói tử cung của con có vấn đề, nếu phá bỏ đứa bé thì sau này sẽ không sinh con được nữa.”

Lê Hán Giang có cảm giác như bị đánh một gậy vào đầu!

Ông ta vội vàng đỡ Lê Thấm Thấm lên, “Đứng lên nói từ từ, nói từ từ.”

Lê Thấm Thấm và Lê Hán Giang ngồi xuống ghế, “Đều tại con không tốt, con không nên quấn lấy Quan Triều Viễn, nhưng chuyện đã xảy ra rồi, lúc đầu con định âm thầm phá bỏ đứa bé, nhưng bác sĩ nói nếu phá bỏ đứa bé này thì con không thể làm mẹ được nữa.”

“Thấm Thấm, những lời con nói đều là thật sao?”

“Tất nhiên là thật rồi bố, sao con có thể lừa bố được? Bình thường con hơi bướng bỉnh một tí, nhưng chuyện lớn như vậy sao con dám nói đùa được?”

Lê Hán Giang suy nghĩ thấy cũng đúng, bình thường ở nhà Lê Thấm Thấm ngang bướng gây sự, nhưng chuyện lớn như vậy sao con bé dám nói đùa được?

“Bố, con thật sự rất thích Quan Triều Viễn, bố tác thành cho con và anh ấy đi? Nếu không đứa bé trong bụng con phải làm sao đây?” Lê Thấm Thấm vừa nói vừa khóc.

“Con bé ngốc, Quan Triều Viễn đâu xứng với con? Cậu ta sắp ba mươi rồi, huống hồ cậu ta là người đã có gia đình!” Cuộc hôn nhân này Lê Hán Giang nhất quyết không đồng ý.

“Sắp ba mươi thì sao ạ? Anh ấy đẹp trai phong độ, bao nhiêu phụ nữ đều coi anh ấy là thần tượng trong mộng! Huống hồ anh ấy và nhà chúng ta môn đăng hộ đối, còn chuyện đã kết hôn thì bảo anh ấy ly hôn là xong!”

“Con nói nghe đơn giản nhỉ, nếu vợ cậu ta không ly hôn thì cậu ta làm sao cưới con được, chẳng lẽ bảo con làm vợ bé của cậu ta?”

“Tô Lam hoàn toàn không xứng với Quan Triều Viễn! Cô ta chỉ có một người cậu là sếp Hoắc của Trang sức Hoắc Thị, không so được với nhà chúng ta, bảo cô ta ly hôn cô ta sẽ phải ly hôn!”

Lê Hán Giang vẫn do dự.

“Bố, bố nghĩ mà xem, nhà chúng ta có gia nghiệp đồ sộ, con còn có thể cưới ai được? Phóng tầm mắt ra, người xứng với con cũng chỉ có Quan Triều Viễn của tập đoàn Dark Reign, tuy anh ấy hơn con nhiều tuổi nhưng cũng không có vấn đề gì, nếu con cưới anh ấy thì cả hai bên cùng có lợi, như vậy cũng rất tốt đối với công ty nhà chúng ta.”

Lời nói của Lê Thấm Thấm đã thuyết phục được Lê Hán Giang.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK