Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1950

“Ba ngày, Tam Tam có thể chơi ở đây ba ngày, ba ngày sau em sẽ đưa thằng bé đến Dark Mountain trao đổi. Anh về đi, ở lại đây cũng không có ích gì.”

Giản Ngọc xoay người chuẩn bị ra ngoài, anh hiểu Quan Triều Viễn, nếu có cách khác thì cậu ấy sẽ không ủ rũ như vậy.

Khi anh đi tới cửa, Quan Triều Viễn lại bắt đầu nói.

“Anh biết không? Trước khi anh và Tam Tam xuống máy bay, em luôn có một suy nghĩ, đó là liệu anh có đoán ra em muốn làm gì sau đó đưa Tiểu Thất tới đây không.”

Giản Ngọc trở nên căng thẳng, thật ra không phải anh chưa từng nghĩ tới.

Dù sao Tiểu Thất cũng không phải con ruột hai người, thậm chí mẹ Tiểu Thất còn tìm cách hãm hại Tô Lam vô số lần, nếu đưa Tiểu Thất tới trao đổi, có lẽ…

“Nhưng cũng chỉ là nghĩ thôi, nếu thật sự đưa Tiểu Thất tới, Lam Lam sẽ càng hận em hơn.”

Giản Ngọc bước ra khỏi phòng, trong lòng cảm xúc lẫn lộn.

Tam Tam cưỡi hươu về, đầu cậu đầy mồ hôi, cậu nhóc hào hứng hô lên với Giản Ngọc: “Bác ơi, bác nhìn cháu này, vui lắm!”

Giản Ngọc bước đến chỗ Tam Tam, lau mồ hôi trên mặt cậu bé.

“Bác phải về nhà rồi, để bác nhìn cháu kỹ một chút.”

Tam Tam chớp đôi mắt to tròn ngây thơ nhìn Giản Ngọc.

“Khi nào cháu về chẳng phải bác sẽ được nhìn cháu sao? Ở đây có rất nhiều hoa đẹp, khi nào về cháu sẽ mang về cho bác gái và em gái, cháu sẽ không mang cho Tiểu Thất đâu, em ấy là con trai, không cần thứ này.”

Tam Tam vẫn rất hào hứng, lần đầu tiên được tiếp xúc gần gũi với tự nhiên, chắc hẳn là trẻ con đều sẽ thích thú thế này.

“Được, cháu nói phải giữ lời đó nhé.”

“Đương nhiên cháu nói lời giữ lời rồi! Cháu không nói với bác nữa, cháu đi chơi đây!” Tam Tam nói xong thì chạy đi.

Giản Ngọc nhìn bóng lưng vui vẻ rời đi của cậu nhóc mà buồn bã, cuối cũng chỉ có thể lặng lẽ rời đi với một tiếng thở dài.

Tô Kiêm Mặc chơi với Tam Tam ba ngày, Love Valley dường như cũng vì sự xuất hiện của cậu nhóc mà trở nên tràn đầy sức sống.

Tối ngày thứ ba, cả gia đình vui vẻ ngồi vào bàn ăn và ăn tối. Như thường lệ, bữa tối của Tam Tam vẫn được hàng xóm ở Valley nấu cho.

Vì chơi điên cuồng cả ngày nên Tam Tam ăn rất nhiều và rất ngon miệng, không cần ai phải nhắc.

“Cậu ơi, tối nay chúng ta bắt đom đóm đi, cậu đã hứa với cháu rồi đó!” Tam Tam vừa nhai vừa nhìn Tô Kiêm Mặc.

“Chơi cả ngày rồi cháu vẫn chưa mệt à?” Tô Kiêm Mặc cảm thấy mình đã hơi mệt rồi mà cậu nhóc này vẫn đầy năng lượng.

“Cháu không mệt chút nào! Chờ cháu ăn no rồi chúng ta lại đi nhé!”

“Được được được, cậu đi cùng cháu.” Tô Kiêm Mặc rất chiều cháu trai cưng của mình.

“Lát nữa bố đi cùng con.” Quan Triều Viễn đang ăn đột nhiên lên tiếng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK