Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3520

“Mình nói này Tô Lam, cậu đã có nam thần rồi, đừng có để ý Lâm An Nguyên nữa nhé! Nó không thể so với nam thần của mình đâu, kém xa một vạn tám ngàn dặm đói!”

Tô Lam hết nói nổi, đưa tay chọc cô ấy.

“Lâm Thuý Vân, cậu đừng có mà nói bậy bạt Muốn đánh phải không?”

Lâm Thuý Vân cười hì hì “Mình đùa thôi mà, đừng coi là thật!”

“Không phải nhà cậu rất dân chủ sao? Nếu yêu thì mang về mới phải, tại sao An Nguyên lại che giấu vậy chứ? Chẳng lẽ cậu không thấy lạ sao?”

Lâm Thuý Vân cũng không coi chuyện này là chuyện gì †o tát cả, nhưng nghe Tô Lam nói nghiêm túc như vậy, cô ấy không kiềm được nhíu mày, bỏ lá trà trong tay xuống.

“Tô Lam, có phải cậu biết gì rồi không?”

Tô Lam hơi do dự, nhưng vẫn nói lại chuyện xảy ra ở cửa thang máy ngày đó cho Lâm Thuý Vân nghe.

“Khi đó, mình không nhìn rõ mặt cô gái kia, nhưng mình luôn cảm thấy mình biết cô ấy”

Giác quan thứ sáu của phụ nữ trước nay đều khá chính xác, hơn nữa Tô Lam luôn nhớ chuyện này, nên bây giờ mới nói với Lâm Thuý Vân.

“Cậu là chị của An Nguyên, chuyện này cậu phải để ý đấy, mình lo cậu ấy sẽ dẫm lên vết xe đổ”

Tô Lam nói đến chuyện Lâm An Nguyên bị Lê Duyệt Tư Hãm hại, bị tống vào tù, thậm chí còn bị đánh.

Lâm An Nguyên trời sinh tính tình rất đơn thuần.

Nếu như gặp phải người phụ nữ lắm mưu nhiều kế, sợ rằng chưa chắc đã là đối thủ của người đó.

Lâm Thuý Vân cũng biết tính Tô Lam, nếu không cảm thấy thật sự có vấn đề, cô cũng sẽ không nói thẳng thắn như vậy.

€ô ấy gật đầu, đưa đồ uống đã chuẩn bị xong cho cô.

“Mình biết rồi, mấy ngày nay mình sẽ nghĩ cách tìm hiểu xem sao. Đi nào, chúng ta ra ngoài trước.”

Chuyện Tô Lam muốn nói đã nói, nên bây giờ cô không còn cảm thấy chuyện của Lâm An Nguyên là gánh nặng trong lòng nữa.

Hai người mang đồ uống ra ngoài Nhưng mà hai người vừa ra ngoài đã thấy cha Lâm ngồi giữa Quan Triều Viễn và Lục Mặc Thâm, trong tay đang làm gì đó.

Mà hai người Quan Triều Viễn và Lục mặc Thâm lại đang nghiêm túc phối hợp với ông ấy, thậm chí có lúc sẽ lộ ra vẻ lúc này mới hiểu.

“Triều Viễn, Mặc Thâm, hai người có biết không? Cái này chính là bảo bối, là nhung hươu cao cấp hai ngày trước cha vất vả lắm mới mang được từ Đông Bắc về đó. Cha nghe nói, chỉ cần cắt một miếng ăn vào là có thể tăng cường sức khoẻ, ăn hai miếng là có thể trị được bách bệnh, anh nhiều hơn thì có thể trường sinh bất tửi”

Hai người Quan Triều Viễn và Lục Mặc Thâm nhìn sau, sau đó hết sức phối hợp mà gật đầu.

“Vô cùng thần kì”

Hai mắt cha Lâm cũng sáng lên.

“Hai con cũng cảm thấy thần kỳ đúng không! Cha đã nói rồi mà, hai con là người biết hàng, không giống hai người phụ nữ rrong nhà, đều nói cha bịa chuyện, làm sao có thể chứ? Đây chính là đồ cha đặc biệt mua về cho con rể của cha bồi bổ cơ thể, chọn mãi mới được, không thể nào bị lỗi!”

Quan Triều Viễn nghiêng đầu, mặt không cảm xúc nhìn Lục Mặc Thâm.

“Cha vợ anh đối với anh thật tốt!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK