Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1609

Quan Triều Viễn sửng sốt, anh không bị sốt, cũng không hiểu nhiệt kế này là như thế nào, sẽ không nhầm đấy chứ?

“Thật sự phải đi bệnh viện sao?”

“Đương nhiên rồi, anh sốt cao như vậy, thuốc hạ sốt thông thường sẽ không có tác dụng gì, phải đến bệnh viện tiêm hoặc truyền nước mới được.”

“Tiêm, truyền nước á?”

Quan Triều Viễn chưa bao giờ tiêm thuốc chứ đừng nói đến việc truyền dịch, anh chỉ tiêm khi Tô Lam đang ở bệnh viện, chưa truyền nước lần nào.

Khi kim tiêm cắm vào cơ thể Tô Lam, anh rất đau lòng.

Khi đưa Tam Tam đến bệnh viện để tiêm vắc-xin, Tam Tam cũng khóc rung trời lở đất, cho thấy tiêm đau đớn như thế nào.

“Đúng vậy, ước chừng tiêm một mũi thuốc hạ sốt cũng chưa thể hạ sốt được, có thể phải tiêm thêm vài mũi, thuốc hạ sốt đó cũng rất đau.”

Quan Triều Viễn nuốt nước miếng, “Em đừng dọa anh.”

“Em bị dở hơi đâu mà dọa anh chứ? Anh bị sốt đến mức này rồi, mau đến bệnh viện đi, nhanh mặc quần áo vào!”

“Thật ra anh cũng không có triệu chứng đặc biệt gì, chắc uống hai cốc nước là khỏi rồi, không cần đến bệnh viện rắc rối như vậy đâu. Hơn nữa, sức khỏe của anh tốt như vậy, sẽ không có chuyện gì đâu.”

“Sao được chứ, sức khỏe của anh rất tốt là chuyện lúc trước rồi, bây giờ anh đã gỡ bỏ phong ấn rồi, là một người bình thường, ăn lương thực ngũ cốc thôi, cũng sẽ bị ốm, mau dậy đi bệnh viện đi!”

Quan Triều Viễn lần này khó xử rồi, anh vốn chỉ muốn giả vờ ốm để Tô Lam qua bên này, để Tô Lam quan tâm anh, sao lại thành đến bệnh viện rồi?

“Anh có đi không?”

“Anh…”

“Chồng, anh đừng cố chịu đựng nữa, sốt cao bốn mươi hai độ, đầu cũng có vấn đề rồi, bây giờ có phải đầu anh bị hỏng rồi không? Nếu đầu óc anh mà có vấn đề thì em phải làm sao đây?”

Tô Lam nâng mặt Quan Triều Viễn.

“Không nghiêm trọng như vậy chứ?”

“Sao lại không nghiêm trọng như vậy? Sốt là nghiêm trọng nhất! Đầu bị sốt đến mức có vấn đề, về sau biến thành kẻ ngốc, em còn phải nuôi anh nữa. Bây giờ con trai còn nhỏ như vậy, còn có một người bố ngốc nghếch nữa, anh cho rằng thằng bé sẽ nghĩ như thế nào?”

Quan Triều Viễn há hốc miệng nhìn Tô Lam, cô đang nói cái gì vậy?

“Chồng à, em biết anh muốn giữ thể diện, chắc chắn anh không muốn để người khác nói mình là kẻ ngốc. Anh yên tâm đi, đến lúc đó em sẽ tìm một người chồng khác. Em sẽ không để Tam Tam biết rằng thằng bé có một bố là kẻ ngốc đâu. Dù sao tiền của nhà mình đều nằm trong tài khoản của em, anh cũng không cần lo lắng cho bản thân, em nhất định sẽ nuôi anh, nhà mình lớn như vậy chắc chắn sẽ lo miếng ăn chỗ ở cho anh.”

“Tô Lam! Anh vẫn còn sống sờ sờ đây này, em lại muốn tìm bố cho con trai anh!”

Quan Triều Viễn đứng lên, nhìn chằm chằm Tô Lam.

“Đúng vậy, trong quá trình trưởng thành và giáo dục một đứa trẻ, không thể thiếu người bố được, anh trở thành tên ngốc rồi, không thể dạy dỗ thằng bé được, đương nhiên em phải tìm bố cho thằng bé rồi!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK