Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 641

“Vâng”

“Lúc ấy cái thai đã được mấy tháng rồi?”

“Gần ba tháng

Tô Lam cúi đầu xuống, hóa ra là đã lâu đến vậy rồi, thế mà cô lại chẳng biết gì cả!

“Thời gian mang thai được tính từ kỳ kinh cuối cùng của cô, bản thân cô cũng vô ý, bị chậm kinh từng ấy tháng mà cũng chẳng biết gì cả, đáng ra khi đó cô cũng đã bắt đầu có những phản ứng nôn nghén rồi.”

Tô Lam đưa tay ra chống đầu.

Đúng vậy, cô đã từng nôn nghén rồi, nhưng cô lại chẳng biết gì cả.

“Khi đó, vào mỗi sáng tôi đều cảm thấy hơi buồn nôn, cũng từng nghĩ là có lẽ mình mang thai rồi. Nhưng khi đó tôi bận quá nên không kiểm tra thử lần nào.”

Giọng của Tô Lam hơi nghẹn ngào.

Cô không kiềm chế được bản thân, nước mắt cứ thế trào ra.

Chung Vũ Lăng lập tức đưa khăn tay cho cô.

“Khi tôi tới thì đã sảy thai rồi hay anh ấy đã quyết định phá thai vậy?”

Đây là điều mà Tô Lam quan tâm nhất.

Đứa bé bị sảy là do cô bị đánh, hay là do anh đã chủ động muốn giết chết con của mình?

“Lúc cô đến thì đã có hiện tượng mất máu rồi, nếu không được đưa đến kịp thì có lẽ đã qua đời vì mất quá nhiều máu rồi” Chung Vũ Lăng thật thà trả lời.

“Mất máu nhiều? Tại sao lại thế?”

Tô Lam không ngờ rằng mình đã từng đi một vòng quanh địa ngục như vậy.

“Theo như tôi đoán thì có vẻ như cô đã từng có dấu hiệu sảy thai rồi. Trong lúc nói chuyện với sếp Quan thì tôi được biết là cô vẫn luôn dùng thuốc tránh thai, đó cũng chính là nguyên nhân chính khiến cô sảy thai, sau đó cộng thêm vết thương bên ngoài nữa nên mới dẫn đến tình trạng mất quá nhiều máu. Có thể nói thế này sẽ hơi khó nghe, nhưng lựa chọn phá đứa bé này đi là phương án tốt nhất rồi, cô dùng thuốc tránh thai lâu như vậy, chắc chắn là không thể sinh được đưa bé đó ra đâu.”

Đồng tử của Tô Lam bỗng mở to ra.

Hóa ra, nguyên nhân chính lại là những bát thuốc tránh thai đó!

Rốt cuộc là tại sao chứ?

Tại sao ông trời lại đối xử tàn nhẫn với cô như vậy?

Tô Lam chống tay lên bàn, đứng lên như một cái xác không hồn.

Cô đi ra ngoài với ánh mắt đờ đẫn.

“Mợ Quan! Mợ Quan!”

Chung Vũ Lăng gọi với cô từ phía sau, nhưng Tô Lam lại lờ đi như không hề nghe thấy gì, cứ vậy mà đi ra bên ngoài.

Vốn dĩ Chung Vũ Lăng còn định đuổi theo cô ra ngoài, nhưng đúng lúc này điện thoại di động của bà ta lại đổ chuông, bên phòng cấp cứu mời bà ta sang bên đó để hội chẩn, bà ta không thể gạt việc đó sang một bên bởi nghề nghiệp chính của bà ta là chữa bệnh cứu người. Chung Thiên Lăng không nghĩ gì nhiều, đi thẳng đến phòng cấp cứu.

Tô Lam hốt hoảng quay về xe.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK