Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2425

Khoé miệng của Tô Lam cuối cùng cũng nở ra một nụ cười.

Cô ngẩng đầu lên nhìn Lê Duyệt Tư: “Một điều kiện tốt như vậy, nếu như tôi không chấp nhận, có phải là có chút không biết điều không”

“Tôi tin cô là một người thông minh, không cần thiết vì một chút lòng tự trọng vô giá trị mà chống đối với số tiền nhiều như vậy”

Lê Duyệt Tư vừa nói vừa đưa tấm thẻ vàng đen đến trước mặt Tô Lam: “Tôi nợ Quan Triều Viễn rất nhiều, e rằng cả đời này sẽ không trả hết. Nhưng tôi không muốn hạnh phúc cả đời này của họ sẽ lãng phí vào tay một người sai lầm, cô hiểu ý tôi chứ?”

Tô Lam cầm lấy tấm thẻ vàng đen kia, đang vui chơi vu vơ trong tầm tay: “Theo lời của cô Lê, nếu tôi là người sai thì ai mới là đúng? Là cô Lê sao?”

Nói xong, cô ngẩng đầu lên: “Nhưng nếu tôi nhớ không nhầm, thì vừa rồi hình như cô có nói là đã đính hôn với người khác rồi. Nếu đã đính hôn rồi thì tại sao còn phải nắm lấy Quan Triều Viễn không buông vậy, không lẽ cô không sợ chồng chưa cưới của cô không vui sao?”

Gương mặt căng thẳng của Lê Duyệt Tư đột nhiên tối sầm lại: “Cô đang mỉa mai tôi à?”

“Sai rồi, tôi chỉ là đang nhắc nhở cô.”

Tô Lam trả lại tấm thẻ đen đó, trên mặt nở một nụ cười nhạt: “Cô Lê có bao giờ nghĩ rằng, cô có thể điều tra được tôi thì cậu cả Quan hiển nhiên cũng sẽ điều tra được cô. Tôi nhớ điều anh ấy ghét nhất chính là người khác lo chuyện bao đồng, vì vậy cô Lê, cô bây giờ không nên tỏ ra thái độ vị chúa cứu thế để giải cứu tôi. Mà nên suy nghĩ, đối phó với cậu cả Quan như thế nào mới là điều quan trọng nhất.”

Sắc mặt của Lê Duyệt Tư hoàn toàn tối sâm lại.

Cô ta đang định lên tiếng thì điện thoại đột nhiên reo lên.

Tô Lam vô thức liếc nhìn màn hình một cái.

Mặc dù không nhìn rõ tên ở trên đó, nhưng bức ảnh cuộc gọi đến là một tấm hình chụp chung của Lê Duyệt Tư và một người đàn ông.

Cuộc gọi này có lẽ là do chồng chưa cưới của cô ta gọi đến.

“Xem ra, cô Lê sắp tới sẽ rất bận rộn, có lẽ sẽ không có thời gian đối phó tôi rồi nhỉ, tạm biệt”

Nở ra một nụ cười ngọt ngào, Tô Lam kéo cửa xe ra và bước ra ngoài.

Khi xuống xe, cô vẫn duy trì nụ cười ngọt ngào, vẫy tay với chiếc xe Bentley: “Thượng lộ bình an”

Đợi đến khi chiếc xe Bentley hoàn toàn biến mất, sắc mặt của cô mới hoàn toàn trở lại bình thường Đúng thật là.

Cô nhận thấy kể từ khi cô quen biết với Quan Triều Viễn, bản thân mình giống như đã biến thành một kẻ phá rối Ai cũng muốn bước lên giẫm cô một chân vậy.

Hai ngày sau.

Một bóng người nhỏ sau khi nhìn xung quanh một lượt thì nhanh chóng bước lên xe buýt.

Xe buýt vừa mới lăn bánh Thì cậu nhóc đã lấy điện thoại ra, có vẻ như đang gọi cho ai đó.

Sau khi nói vài câu thì cậu bé liền ngắt máy, ngoan ngoãn ngồi vào chỗ.

Tô Duy Hưng không biết rằng, có một chiếc xe Lincoln màu đen đang ở sau chiếc xe buýt chưa đầy năm mươi mét.

Lục Anh Khoa từ từ quay cửa sổ xe lên: “Sếp, cậu nhỏ hình như đang nói chuyện điện thoại với ai đó, giống như đã hẹn với ai vậy”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK