Chương 1818
“Khi chúng ta quay phim, tôi cảm thấy rất mệt mỏi, muốn nghỉ ngơi một khoảng thời gian để tĩnh tâm lại, tôi muốn đi nước ngoài du học.”
Nghe thấy mấy chữ “đi nước ngoài du học”, Phùng Khiêm lập tức cười ha hả.
“Cậu? Đi nước ngoài du học? Cậu làm tôi buồn cười chết mất!”
Đối với Mục Nhiễm Tranh của trước kia mà nói, đây quả thực là chuyện cười rụng răng.
“Anh đừng cười, tôi nói thật đấy, tuy bộ phim này của chúng ta đạt được thành công lớn, nhưng tôi xem ba lần cũng nhận ra không ít vấn đề, còn rất nhiều chỗ cần cải thiện, tôi ra nước ngoài học tập cũng trau dồi thêm kiến thức, vừa chơi vừa học.”
“Như thế cũng được, nhưng tôi cứ cảm thấy chuyện kiểu như du học chẳng có tí liên quan nào với cậu, ha ha ha ha.” Phùng Khiêm lại cười sặc sụa.
“Dạo này anh đừng sắp xếp công việc, anh cũng về nhà với chị dâu đi, hai chúng ta đều nghỉ ngơi một thời gian.”
“Như vậy cũng tốt, dù sao trước đó kiếm một món tiền lớn cũng đủ tiêu.”
Hai người đồng thuận quyết định nghỉ ngơi, Phùng Khiêm về nhà.
Mục Nhiễm Tranh bắt đầu tìm kiếm một số thông tin về du học nước ngoài.
Hồi trước trong giới có tiền bối cứ cách một thời gian lại đi nước ngoài du học, trong mắt nhiều người chuyện này vô cùng lạ lùng, nhưng bây giờ Mục Nhiễm Tranh lại cảm thấy rất cần thiết.
Nhưng đi nước ngoài du học chỉ là một phần, anh còn có một mục đích, đó chính là Lê Thấm Thấm, anh vẫn không bỏ được Lê Thấm Thấm.
Mục Nhiễm Tranh nhanh chóng liên hệ với trường học bên nước Anh, cũng liên hệ với nhà trọ nơi mình ở bên nước Anh.
Anh mang theo hành lý đơn giản bay đến nước Anh, sau hai ngày nghỉ ngơi vì chênh lệch múi giờ, anh đi dạo vài vòng quanh khu vực gần nhà.
Trước khi ra nước ngoài anh nghe ngóng rất nhiều người mới thăm dò được trường học của Lê Thấm Thấm.
Lê Thấm Thấm học ở đại học K, không phải là trường tốt lắm. Lúc trước Lê Hán Giang hi vọng cô ta có thể bổ túc kiến thức, thi đậu vào một trường tốt, nhưng lúc đó Lê Hán Giang không đợi được lâu như vậy, cho nên liền đưa Lê Thấm Thấm tới đây.
Giảng viên của trường đều có trình độ chuyên môn giỏi, có điều sinh viên của trường có năng lực không đồng đều, về cơ bản cứ có tiền là vào được.
Ngày thứ năm đến nước Anh, cuối cùng Mục Nhiễm Tranh cũng lấy can đảm đi đến trường đại học này.
Anh biết cô học ở trường đại học này, nhưng lại không biết cô ở khoa nào lớp nào, dù đến cũng chỉ có thể thử vận may, bởi vì trường đại học lớn như vậy cơ mà.
Trong trường có rất đông du học sinh, cũng có rất nhiều người ăn mặc kỳ lạ, khiến người ta cảm nhận được bầu không khí thanh xuân.
Mục Nhiễm Tranh mặc quần áo rất bình thường, đứng trong sân trường cảm giác hơi lạc loài.
Nếu là lúc trước anh sẽ không có cảm giác này, anh là chàng trai trẻ trung cơ mà, nhưng bây giờ anh cảm nhận rõ được sự khác biệt.
Ngày đầu tiên Mục Nhiễm Tranh đi dạo vài vòng trong trường nhưng không gặp được Lê Thấm Thấm, ngày thứ hai Mục Nhiễm Tranh lại tới những vẫn không gặp được.
Đến ngày thứ ba Mục Nhiễm Tranh vừa đi tới cổng trường đã nhìn thấy Lê Thấm Thấm mặc đồ thể thao đang ôm sách vở đi ra ngoài cùng mấy người bạn học.