Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3553

Một lúc lâu sau, cô ta mới lắp bắp mở miệng: “Cái đó… Bởi vì anh là bạn trai của chị gái anh An Nguyên, cho nên anh nhất định là một người tốt. Tôi… Tôi thật sự không có nghĩ nhiều như vậy…”

Khi nói những lời này, Mộ Vấn An thể hiện rõ sự ngại ngùng.

Lục Mặc Thâm cười lạnh, đang định mở miệng từ chối, nhưng vừa ngẩng đầu thì nhìn thấy cách đó không xa có một bóng dáng màu đen khuất phía sau ngọn đèn đường.

Dáng người cao gầy tinh tế, càng nhìn càng thấy quen mắt, anh ta hơi nheo mắt, dứt khoát đổi giọng: “Cho nên cô tin rằng tôi là người tốt?”

Mộ Vấn An vội vàng gật đầu: “Đương nhiên rồi!”

Lục Mặc Thâm làm bộ suy tư một lúc.

Mộ Văn An vô cùng hồi hộp, biểu hiện này là sắp sửa đồng ý sao?

Trong lúc Mộ Vấn An vừa lo lắng, vừa mong chờ, thì Lâm Thúy Vân, người đang đứng núp sau cột đèn đường – cảm thấy phẫn uất đến nghẹt thở.

Vừa rồi, Lâm Thúy Vân vốn chỉ định đứng nhìn từ xa, thế nhưng sau đó lại phát hiện người phụ nữ đang đứng trước mặt Lục Mặc Thâm chính là Mộ Vấn An!

Đã thế, cô ta lại còn trưng cái vẻ mặt ngây thơ vô tội để nói chuyện với Lục Mặc Thâm nữa chứt Lúc này, cả người Lâm Thúy Vân lo lắng như kiến bò trên chảo nóng, nghĩ đi nghĩ lại vẫn thấy có điều gì đó không ổn. Cô ấy càng ngày càng tiến gần tới chỗ hai người kia, phải đến tận chỗ sau cột đèn thì Lâm Thúy Vân mới có thể loáng thoáng nghe được cuộc đối thoại của bọn họ.

Thế nhưng sau khi nghe xong, Lâm Thúy Vân suýt chút nữa thì bị bọn họ làm cho tức chết!

Cái cô nàng Mộ Vấn An này có phải là chập mạch rồi hay không? Giữa đêm hôm khuya khoắt, mà lại muốn vào nhà Lục Mặc Thâm để thay quần áo?

Hai người bọn họ trai đơn gái chiếc, củi khô bắt lửa, ngộ nhỡ không kìm nén được mà xảy ra cái gì thì làm sao bây giờ?

Mà điều khiến cho người ta khó hiểu nhất đó chính là Mộ Vãn An rõ ràng là bạn gái của Lâm An Nguyên cơ mà?

Lục Mặc Thâm có thể coi là anh rể của cô ta, thế mà cô ta lại làm ra những hành động như vậy ư?

Những cái này thì cũng thôi đi, nhưng điều khiến cho Lâm Thúy Vân càng khó chịu hơn cả là cái tên khốn Lục Mặc Thâm này ban đầu còn bày vẻ lạnh lùng, thế nhưng về sau, cũng không biết là có phải do nhìn thấy dáng vẻ đáng thương của Mộ Văn An hay không mà hình như đã động lòng trắc ẩn! Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Đúng là đi tìm đường chết đây mà!

Ở bên kia, Lục Mặc Thâm nhẫn nhịn một hồi lâu, cuối cùng cũng mở miệng: “Nếu như cô không ngại…”

Trong nháy mắt, đôi mắt của Mộ Vấn An sáng lên, chỉ là Lục Mặc Thâm vẫn chưa nói hết câu thì đột nhiên có một giọng nói vô cùng cáu kinh từ phía sau truyên tới: “Nhưng em thì ngại đấy!”

Mộ Vẫn An giật nảy cả mình, trợ lý Liêu cũng hết cả hồn. Chỉ có Lục Mặc Thâm là mặt không đổi sắc, khóe miệng lại hơi nhếch lên.

Lúc này, hai người Mộ Vãn An và trợ lý Liễu hoảng sợ quay đầu lại, thì thấy Lâm Thúy ‘Vân đội mũ lưỡi trai, ăn mặc giống như mấy tay paparazzi chuyên đi rình mò, hùng hổ lao tới “Cô… Cô Lâm, sao cô lại tới đây?”

Lâm Thúy Vân có hơi xấu hổ, khẽ hảng giọng một cái, đưa tay lên lấy chiếc mũ lưỡi trai xuống. Những lọn tóc bồng bềnh màu đỏ theo đó rơi xuống bờ vai.

Giờ phút này, Lâm Thúy Vân dùng ánh mắt như muốn ăn thịt người nhìn chăm chằm vào.

Mộ Vấn An, sau đó hùng hùng hổ hổ vọt tới bên người Lục Mặc Thâm, khoác tay lên cánh tay của anh ta, đánh dấu chủ quyền.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK