Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 593

Còn có chuyện bánh quy và bánh brownie socola mà Tô Lam làm nữa, cô ta còn niềm nở cầm tới cho Quan Triều Viễn.

Còn cả lần trước khi quay chương trình, khi mưa to, giờ nhớ lại chiếc áo khoác kia, hoàn toàn không phải là phong cách của cô ta, cũng không phải là cỡ áo của cô ta, cô ta lại ngây thơ cho rằng anh đến đón mình, xem ra lần đó là đến đón Tô Lam.

Tiêu Mạch Nhiên bỗng bật cười.

Mấy ngày nay cô ta làm gì chứ? Quả thật là một trò cười!

Một trò cười cực kỳ to lớn!

Tiêu Mạch Nhiên bỗng giơ tay lên, tát lên mặt mình một cái.

“Cô làm gì thế, Mạch Nhiên?” Dạ Bân lập tức túm lấy tay Tiêu Mạch Nhiên.

“Tôi phát hiện tôi rất buồn cười, tôi là trò cười lớn nhất trên thế gian này, ha ha…”

“Đừng như thế, Mạch Nhiên, chuyện này đều trách tôi, tôi nên nói sớm với cô.”

“Khi A Viễn bảo anh nói với tôi chuyện anh ấy đã kết hôn, có phải là anh ấy từng nói với anh anh ấy không có chút tình cảm nào với tôi không?”

Trong mắt Tiêu Mạch Nhiên không có chút ánh sáng nào, giống như bầu trời mây đen dày đặc.

Dạ Bân không nói gì, coi như mặc nhận.

“Thật buồn cười…”

“Thế nhưng, A Viễn nói những gì cậu ấy nợ cô, sẽ bồi thường ở phương diện khác.”

“Bồi thường?” Tiêu Mạch Nhiên cười lạnh, khó trách, cô ta có thể lấy được tài nguyên tốt nhất của Quốc tế Tinh Hoàng.

“Mạch Nhiên, cô cũng đừng quá buồn, tình cảm, không hề có đạo lý.”

“Đúng thế, không có đạo lý.”

Cô ta quen Quan Triều Viễn cũng đã mấy năm, cố gắng nhiều như thế, nhưng vẫn bị người khác cướp mất.

“Tình cảm của bọn họ rất tốt sao?”

Tiêu Mạch Nhiên không biết vì sao mình lại hỏi như thế, nhưng cô ta vẫn buột miệng hỏi.

“Cũng tạm, khoảng thời gian trước Tô Lam sảy thai, A Viễn luôn ở trong bệnh viện chăm sóc cô ấy, cực kỳ chu đáo.”

“Sảy thai?”

Nghe thấy chuyện Tô Lam sảy thai, Tiêu Mạch Nhiên quay phắt đầu nhìn Dạ Bản.

Cô ta biết Quan Triều Viễn không phải là loài người, vì thế cô ta đã sớm chuẩn bị sẵn tinh thần không sinh con với anh, thậm chí cô ta còn nghĩ nhận nuôi vài đứa trẻ ở trại trẻ mồ côi.

Dạ Bân gật đầu.

“Khi tôi vừa biết chuyện này cũng cảm thấy rất ngoài ý muốn, thì ra A Viễn có thể khiến người khác mang thai, lúc đó A Viễn cũng rất buồn.”

“Thế nhưng, Tô Lam không hề biết chuyện mình mang thai, cô cũng đừng nói, A Viễn luôn giấu giếm, sợ là Tô Lam không chịu nổi, vì Tô Lam luôn muốn sinh con.”

Lúc này Tiêu Mạch Nhiên mới hoàn hồn lại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK