Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

Chương 3108

Tô Lam ngoan ngoãn gật đầu, sau đó ngồi ở vị trí phó lái Cô vừa mới đeo dây an toàn xong, xe Quan Triều Viễn liền khởi động.

Lúc này bọn họ phải đi đón hai đứa nhóc kia trước.

Tô Lam quay đầu nhìn anh một cái, cảm giác không khí quanh anh có hơi thấp.

Cân nhắc một lát, cô nghiêng người sang một bên, hôn lên mặt anh một cái “Anh Quan, còn đang giận sao?”

Quan Triều Viễn liếc cô một cái: “Anh giống người nhỏ mọn, dễ tức giận như vậy sao?”

‘Tô Lam còn thật sự suy nghĩ nghiêm túc, sau đó gật đầu: “Không phải giống, mà sự thật là v: Quan Triều Viễn: “.„.Có lẽ vậy, cho nên tối nay em có phiền toái lớn rồi!”

Trong lòng Tô Lam nhảy dựng, vội vàng mất tự nhiên ho khan hai tiếng, chuyể đề tài: “Cái đó, chúng ta đi mua nước hoa quả và mấy món đồ khác rồi đến chỗ chú dì sau được không?”

Quan Triều Viễn nhìn cô một cái, cũng không chọc thủng vở xiếc nhỏ của cô, dù sao tối nay cũng có thời gian chỉnh cô: “Không cần, lần này bọn họ nói chúng ta về cũng không phải mời chúng ta ăn cơm”

‘Sau khi nghe vậy, Tô Lam nhịn không được thở dài một tiếng, buồn bực: Quả nhiên, lại là hồng môn yến!

Quan Triều Viễn một tay lái xe, tay còn lại nhẹ nhàng cầm bàn tay nhỏ bé của cô: “Đừng lo lẳng, hết thảy đều có anh. Em chỉ cần dẫn theo con đứng ở sau lưng anh, im lặng làm bà Quan là được rồi”

Tô Lam đột nhiên cầm tay anh lên, cản một cái lên tay anh: “Haiz, anh Quan, vì sao làm bà Quan của anh lại gian nan như vậy?”

‘Säc mặt Quan Triều Viễn trầm xuống: “Không được phép rút lui”

Nhìn phản ứng của anh lớn như vậy, Tô Lam nhịn không được muốn trêu anh “Nhưng mà người ta thật sự sợ hãi!”

Ánh mắt Quan Triều Viễn chợt lóe lên, anh đột nhiên đánh tay lái “Chúng ta không đi nữa”

Tô Lam sợ hãi, vội vàng kéo tay anh lại, không cho anh quay đầu xe: “Đừng, em chỉ nói đùa thôi”

Quan Triều Viễn vô cùng nghiêm túc nhìn chấm chằm cô: “Nếu em thật sự sợ, anh có thể trả lại vị trí tổng giám đốc tập đoàn Quan thị cho bọn họ.”

Khi Quan Triều Viễn nói những lời này, thanh âm thật bình tĩnh, không nghe ra cảm xúc gì Nhưng khi những lời này vào tai Tô Lam lại trở thành lời yêu thương êm tai nhất thế giới này.

Người đàn ông này vì cô lại có thể dễ dàng buông bỏ tập đoàn Quan thị.

Trên mặt Tô Lam hiện lên một nụ cười thản nhiên: “Anh Quan, anh biết không? Thủ đoạn thả thính của anh gần đây càng ngày càng lợi hại”

Quan Triều Viễn nghiêm túc lái xe, bớt chút thời gian nhìn cô một c: “Như vậy lời vừa rồi của anh có làm bà Quan cảm động không?”

Tô Lam nghiêm túc suy nghĩ, sau đó gật đầu: “Em cảm thấy được là có.”

“Vậy là tốt rồi Tô Lam biết tập đoàn Quan thị là sự tồn tại như thế nào với Quan Triều Viễn.

Đối với Quan Triều Viễn mà nói, ý nghĩa của nó.

căn bản không nằm ởtiền tài và quyền lực, mà ở tôn nghiêm và cảm giác thành tựu Mặc dù tập đoàn Quan thị là ông cụ Quan và Lệ Trí Thần liên thủ có được, nhưng nếu không có những thủ đoạn mạnh mẽ, cứng rắn của Quan Triều Viễn thì cũng không thể có được huy hoàng như bây giờ.

Tuy rằng Tô Lam hy vọng mình có thể thanh thản ôn định cùng anh đi qua quãng đời còn lại, không có bất kì thứ gì cách trở.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK