Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1847

Thông thường mọi người đều chọn ra ngoài làm thêm hoặc đi ra ngoài xem sao, đợi khi kỳ nghỉ dài hơn đến sẽ về nước.

“Không có hứng thú, cậu đi đi.”

Lê Thấm Thấm đặt mông ngồi lên giường, ném điện thoại sang một bên, Sở Điềm nhận thấy Lê Thấm Thấm không vui liền đi vào.

“Làm sao vậy? Có phải là không liên lạc được với Ảnh đế nhà cậu không? Bị tớ nói trúng rồi phải không?” Sở Điềm ngồi bên cạnh Lê Thấm Thấm với vẻ mặt xem náo nhiệt không chê lớn chuyện.

“Cậu nói xem liệu có phải anh ấy thật sự chạy qua bên này chơi bời một chút rồi về không? Điện thoại của anh ấy tắt máy rồi, tớ gửi tin nhắn cho anh ấy mà anh ấy cũng không trả lời.”

Lần này Lê Thấm Thấm không còn cứng miệng nữa, cho dù cô ta không muốn chấp nhận sự thật này.

Sở Điềm vươn tay thở dài, “Cậu ấy à, quá đơn thuần rồi. Cậu cũng không nghĩ xem, Mục Nhiễm Tranh là nhân vật như thế nào chứ, anh ta muốn có phụ nữ chỉ cần ngoắc tay thôi, không biết có bao nhiêu người phụ nữ mông to ngực lớn chạy lên phía trước ấy chứ. Chỉ mỗi mấy ngôi sao nữ trong giới thôi đã không thể đếm hết được rồi, đến tìm cậu chẳng qua là vì thấy du học sinh trẻ trung xinh đẹp, tìm chút mới lạ mà thôi.”

Sở Điềm nói như vậy, trong lòng Lê Thấm Thấm càng thêm lẩm bẩm.

“Nếu mình là cậu thì cũng sẽ không cảm thấy thế nào, cậu cũng không thiệt thòi, anh ta đẹp trai như vậy, còn là một ngôi sao lớn, Ảnh đế đấy, cũng không phải người bình thường nào cũng có thể hẹn hò với Ảnh đế đúng không? Cậu đã hời rồi!”

Sở Điềm vỗ vai Lê Thấm Thấm.

Lê Thấm Thấm đột nhiên vỗ đùi phát ra tiếng ‘bốp’!

“Tớ phải về nước!”

Sở Điềm mạnh mẽ chớp chớp mắt, “Cậu không có vấn đề đấy chứ? Không phải cậu nói cậu không đủ tiền tiêu sao? Sao lại muốn về nước?”

Kể từ sau khi Lê Thấm Thấm rút kinh nghiệm xương máu quyết định thay đổi triệt để tại nước Anh, đúng là cô ta đã trưởng thành hơn rất nhiều rồi, biết rằng bản thân tiêu tiền quá nhiều nên vẫn luôn khống chế tiền tiêu vặt của mình. Lê Hán Giang không đành lòng để con gái chịu khổ, thường xuyên hỏi cô ta có thiếu tiền không, nhưng lần nào cô ta cũng chỉ nói con số bình quân của du học sinh thôi.

Nhưng khi ở trong nước, cô ta đã quen tiêu tiền phung phí rồi, nhất thời rất khó thay đổi, vốn dĩ đã tiêu hết tiền tiêu vặt rồi, sau khi làm thêm mới tiết kiệm được một ít.

“Không được, tớ nhất định phải về nước, tớ phải tìm anh ấy hỏi cho rõ ràng!” Lê Thấm Thấm tỏ vẻ không cam tâm.

Đương nhiên là cô ta không cam tâm rồi, cô ta rất thích Mục Nhiễm Tranh và đã trao cho anh ta đêm đầu tiên của mình rồi!

Giờ nghĩ lại thật là ngu ngốc không chịu nổi!

Vài lời đường mật của đàn ông đã lừa được cô ta rồi!

Sở Điềm bắt chéo chân suy nghĩ một hồi, cô ta lắc lắc ngón tay của mình.

“Về nước cũng được, nhưng không thể về dễ dàng như vậy!” Sở Điềm búng tay, “Tớ quen một đàn chị khóa trên học về truyền thông, chị ấy đã lấy được offer của một trang web trong nước rồi. Mấy ngày nữa chị ấy sẽ về nước, lát nữa tớ sẽ nói chuyện của cậu và Mục Nhiễm Tranh cho chị ấy, bảo chị ấy đăng một tin tức, tăng thêm chút áp lực cho Mục Nhiễm Tranh!”

Lê Thấm Thấm vừa nghe thấy lời này liền lắc đầu, “Không được không được, bố tớ sẽ biết, nếu để ông ấy biết thì tớ sẽ chết chắc!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK