Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3234

Phương Trí Thành cười trên điện thoại: “Tô Lam, gần đây có lịch trình gì không?”

Tô Lam mở một mắt và quay lại thì thấy Quan Triều Viễn đã thức dậy và đang nhìn lại mình: “Đạo diễn Phương, có chuyện gì vậy?”

“Không phải trụ sở chính đã gửi một nhiệm vụ quay quảng cáo sao? Ở thành phố C bên cạnh trong ba ngày. Tôi có quá nhiều việc cho “Đại Mộng Vô Song” và tôi không thể điều chính lịch trình. Cô trước đây chẳng phải là trợ lý của tôi sao, cô có thể thay tôi đi xem một chút không?”

“Tôi?”

Ừ, có một giám đốc ở đó, và công việc đã sắp xếp xong, nếu tôi cử người bên tôi đi thì không phù hợp, trên dưới cũng không tốt lắm. Dù sao tôi cũng vô cùng tin nhiệm cô, có thể giúp tôi được không?”

Tô Lam vốn định gật đầu đồng ý, nhưng nhìn thấy ánh mắt vô cùng khó chịu của Quan Triều Viễn.

Cô ấy nổi da gà và nhanh chóng thay đổi lời nói của mình: “Cái gì, tôi sẽ gọi lại cho anh sau”

Phương Trí Thành là một người thông minh, nghe thấy giọng điệu chần chừ của cô, ngay lập tức đoán rằng Quan Triều Viễn đang ở bên cạnh cô, và nhanh chóng gật đầu đồng ý: “Được rồi, tôi sẽ đợi cô gọi”

Cuộc gọi vừa bị cúp. Quan Triều Viễn lật chăn bông và ngồi dậy: “Không”

“Quan Triều Viễn, anh thật đáng ghét! Anh còn chưa nghe xem em phải đi làm gì mà đã không cho phép rồi”

Tô Lam đã trực tiếp ôm lấy anh, cư xử như một đứa trẻ khi nói chuyện.

Quan Triều Viễn có chút lo lắng cho đứa con trong bụng: “Tối qua em nói gì với anh? Bé cưng, mà hôm nay em đòi anh cho em về quê quay phim. Em nghĩ rằng anh có đồng ý không?”

‘Tô Lam bắt đầu chơi xấu: “Em nghĩ, anh sẽ đồng ý với lẽ phải!”

Quan Triều Viễn nhìn cô ấy: “Đoán xem”

“Đừng!”

Tô Lam hét lên, nhào vào lòng anh và bắt lăn lộn: “Em không, em không, em không muốn nói”

Khi Quan Triều Viễn nhìn cô lăn lộn trên người mình, trái tim anh như muốn thắt lại.

Quan Triều Viễn liền đưa tay ra và ôm lấy Tô Lam, không cho cô làm loạn: “Em quên hết những gì bác sĩ nói rồi sao?”

Qua giọng điệu của Quan Triều Viễn, cô thấp thoáng nhận thấy được sự không hài lòng của anh, Tô Lam tủi thân ngả vào trong lòng anh: “Cuối tuần em không có tiết. Hơn nữa cũng chỉ có ba ngày. Phương Trí Thành còn nói, em chỉ cần đến góp mặt, không căn làm việc: Quan Triều Viễn nhìn cô chăm chăm mà không nói lời nào.

‘Tô Lam liền hôn lên môi anh: “Tuyệt đối sẽ không ảnh hưởng đến đứa nhỏ trong bụng! Em đảm bảo!”

Quan Triều Viễn cũng đành bất lực thở dài Dù đôi khi người con gái này vô cùng ngoan ngoãn và nghe lời, nhưng một khi cô bướng bỉnh thì không cách nào thuyết phục được.

Chuyện này, nếu anh không cho cô đi, có lẽ cô ở nhà sẽ giận dõi cả tháng trời.

Quan Triều Viễn tức thì ôm lấy khuôn mặt cô: “Lần này anh cho phép em đi, nhưng chúng ta đã nói rồi. Lần sau đi kiểm tra lại, trước khi bác sĩ xác nhận đứa bé không sao thì em không được phép nhận việc khác nữa, nghe rõ chưa?”

Tô Lam gật đầu lia lịa rồi ôm lấy cố anh “Anh Quan, em yêu anh nhiều lắm lắm ý!”

Sau khi Quan Triều Viễn đồng ý, Tô Lam vui vẻ gọi điện lại cho Phương Trí Thành Phương Trí Thành ngay sau khi biết rằng Quan Triều Viễn đã đồng ý, anh ấy lập tức cười lớn: “Quá tốt rồi, Tô Lam, tôi nhớ hình như cô có một cô bạn thân tên là Thúy Vân, phải không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK