Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1751

“Cái này đơn giản, cậu có thể lấy một vài bức ảnh trong phim mà cậu cất riêng và ảnh cá nhân của cậu ra, đóng lại thành một số trang, những trang khác thì có thể chọn một vài chuyện thú vị lúc quay phim, tùy tiện viết là có thể đóng thành một cuốn sách rồi.”

Thành Du nói chuyện này một cách rất đơn giản.

“Nếu tôi đồng ý với anh thì các anh có thể xuất bản miễn phí truyện tranh của bạn tôi sao?”

“Đúng vậy, chúng tôi không lấy một đồng nào. Tất nhiên chúng tôi sẽ bù qua sớt lại bằng tiền thù lao của cậu.”

Tên Thành Du này đúng là thông minh quá rồi!

Nếu Mục Nhiễm Tranh xuất bản một cuốn sách, nhưng đó là fan của anh, không cần biết có thể bán bao nhiêu, lấy tiền bản quyền tác giả thôi cũng đã mấy trăm nghìn rồi.

“Được, có điều anh phải cho tôi thời gian, nhưng truyện của bạn tôi phải xuất bản trước, bên cô ấy đã không đợi thêm được nữa rồi, phải lập tức bắt đầu tiến hành thủ tục xuất bản, tôi sẽ nhanh chóng gửi sách của tôi cho anh.”

“Được được, tôi sẽ thu xếp ngay! Nhất định sẽ không làm cậu thất vọng!”

Sau khi cúp điện thoại, cuối cùng Mục Nhiễm Tranh cũng thở phào một hơi. Mặc dù anh phải bỏ ra cái giá rất lớn, nhưng nghĩ đến có thể giúp Lê Thấm Thấm thì anh cũng thấy hài lòng rồi.

Mục Nhiễm Tranh ngồi trước máy tính gọi điện thoại cho Lê Thấm Thấm.

Điện thoại đổ chuông một lúc lâu mới kết nối.

“Tôi vừa vào học, sao vậy? Có phải đã lo xong chuyện bên phía nhà xuất bản không?” Giọng Lê Thấm Thấm rất thấp, có vẻ là sợ bị ai đó nghe thấy.

“Xong rồi, tôi là Ảnh đế, có chuyện gì mà tôi không làm được chứ? Cô đoán xem tôi thương lượng bao nhiêu tiền nhuận bút cho cô?” Không biết tại sao khi nghe giọng của Lê Thấm Thấm, Mục Nhiễm Tranh rất vui.

“Bao nhiêu bao nhiêu? Năm nghìn tệ?”

“Đoán lại.”

“Mười nghìn? Không thể nào chứ? Tôi tra trên mạng rồi, những họa sĩ mới như tôi nhuận bút rất rẻ, một cuốn sách kiếm được vài nghìn là tốt lắm rồi.” Lúc Lê Thấm Thấm rảnh rỗi đã lên mạng tìm hiểu.

“Năm mươi nghìn.”

“Năm mươi nghìn? Ôi mẹ ơi, thật hay giỡn thế?” Lê Thấm Thấm la lên.

“Cô nhỏ tiếng thôi, đừng để bố cô nghe thấy, tôi còn có thể lừa cô hay sao?” Mục Nhiễm Tranh đắc ý, vừa khéo số tiền năm mươi nghìn mà anh bán tài khoản game có thể đưa cho Lê Thấm Thấm để làm nhuận bút.

“Thực sự là tôi vui quá. Mục Nhiễm Tranh, anh là may mắn của tôi! Tranh của tôi mà có thể bán được năm mươi nghìn!” Có đánh chết Lê Thấm Thấm cũng không ngờ cô chủ tiêu tiền như nước như cô lại có một ngày có thể kiếm được tiền, còn là tự tay mình kiếm ra.

“Sắp vào quá trình xuất bản rồi, nếu cô tiếp tục cố gắng thì nói không chừng tương lai sẽ có nhiều nhà xuất bản tranh nhau để giành lấy tranh của cô đấy!”

“Anh yên tâm đi, tôi nhất định sẽ cố gắng!”

Cúp điện thoại, trên mặt Mục Nhiễm Tranh cũng mang theo nụ cười hài lòng.

Nếu cuốn truyện tranh thuận lợi xuất bản thì cũng không uổng công sự cố gắng của anh bấy lâu nay.

Nhưng bây giờ anh bắt đầu suy nghĩ sách của mình phải viết thế nào đây?

Anh lập tức mở máy tính lên đọc xem sách của người khác như thế nào, đọc một hồi lâu thì thấy đau đầu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK