Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1754

“Mục Nhiễm Tranh, tôi đưa truyện tranh của tôi cho bố tôi xem rồi. Mặc dù ông ấy chẳng tỏ vẻ gì nhưng tôi có thể thấy ông ấy rất vui.” Lê Thấm Thấm cũng khó giấu được niềm vui.

“Vậy ông ấy nói thế nào, không nói sẽ thưởng cô cái gì à?” Từ tận đáy lòng, Mục Nhiễm Tranh cũng vui thay cho Lê Thấm Thấm.

“Ông ấy không nói, nhưng mẹ kế tôi nói rồi, nhưng mà tôi bảo chưa nghĩ ra.”

“Sao cô không nhân cơ hội này nói thẳng là cô không muốn đi nước ngoài?” Mục Nhiễm Tranh có hơi không hiểu.

“Bây giờ không thể nói, bố tôi gian xảo lắm, ông ấy liếc cái thôi là có thể nhìn thấu suy nghĩ của tôi ngay. Tôi phải đợi thêm, anh đợi tin tốt của tôi đi!”

“Được, có thể thời gian tới tôi sẽ bận, phải chuẩn bị cho đêm hội ngày Tết ông Táo và họp thường niên của công ty.” Mục Nhiễm Tranh cũng không biết tại sao mình lại nói với Lê Thấm Thấm những chuyện này.

“Ồ vậy à, vậy anh bận đi.”

Trong lòng Lê Thấm Thấm hơi buồn bã, mấy ngày gần đây vì chuyện xuất bản nên gần như ngày nào cũng gửi tin nhắn và gọi điện với Mục Nhiễm Tranh.

Mục Nhiễm Tranh thật sự bắt đầu bận rộn, đêm hội ngày Tết ông Táo anh phải diễn một tiết mục, phải tốn rất nhiều thời gian để diễn tập.

Hoa viên Crystal đã bắt đầu có không khí năm mới, mọi người tổng vệ sinh, Tô Lam cũng bắt đầu thu xếp mua đồ tết.

Lúc này, lại một tin tức truyền đến, Lý Như Kiều sinh một bé gái đáng yêu.

Một nhà ba người Quan Triều Viễn đều ở bệnh viện, nói cho cùng thì Lý Như Kiều còn trẻ và khỏe mạnh nên sinh cũng không gặp khó khăn gì.

Tô Lam bế em bé trong lòng: “Đáng yêu quá, không nhăn nheo như Tam Tam lúc trước. Tam Tam, mau đến xem em gái đi này.”

Tam Tam tung tăng chạy tới chỉ vào em bé, nói: “Em gái.”

“Đúng rồi, đây là em gái.”

Giản Ngọc luôn ở bên cạnh Lý Như Kiều hỏi han ân cần.

“Vất vả rồi…”

Sắc mặt Lý Như Kiều vẫn hơi nhợt nhạt: “Không sao, anh đặt tên cho con chưa?”

“Anh vẫn chưa nghĩ xong.”

“Anh, vậy anh phải mau nghĩ đi, bọn trẻ bên này cũng đang đợi anh đặt tên đấy. Tam Tam nhà em vẫn chưa có tên, cũng nên đặt tên cho Tiểu Thất rồi.” Tô Lam ngẩng đầu nói.

“Tên của con trai anh mà đến lượt anh ấy đặt à?” Quan Triều Viễn rất không vui.

“Vậy anh đặt trên cho con trai đi, con trai đã hai tuổi rồi mà ngay cả cái tên nghiêm túc cũng không có!”

Quan Triều Viễn đi đến trước Tô Lam: “Để anh bế!”

“Anh cẩn thận chút, đừng để ngã.” Tô Lam cẩn thận nhắc nhở rồi đưa em bé cho Quan Triều Viễn.

Quan Triều Viễn bế em bé, vẻ mặt yêu thương.

“Anh xem con gái rất ngoan, lúc Tam Tam còn nhỏ, vừa sinh ra đã rất nghịch rồi, vẫn là con gái ngoan hơn, anh xem ngoan biết bao này.” Tô Lam sờ vào mặt em bé.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK