Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1858

Cho đến khi Lê Thấm Thấm đột nhiên phát hiện ra một đứa bé đang đứng ở cửa nhìn họ cười, Lê Thấm Thấm lập tức sợ hãi buông Mục Nhiễm Tranh ra.

Tam Tam đứng ở cửa che miệng cười trộm, “Anh ơi, anh thật ngốc.”

Nghe thấy giọng nói của Tam Tam, Mục Nhiễm Tranh mới nhìn ra cửa, “Nhóc con, sao em lại tới đây?”

Vừa rồi quá lo lắng, Mục Nhiễm Tranh cũng không quan tâm đến chuyện đóng cửa lại.

“Em tới đây tìm anh mà! Anh ngốc thế, anh nên hôn chị đẹp chứ!” Tam Tam đứng ở cửa chỉ đạo như người lớn.

Mục Nhiễm Tranh và Lê Thấm Thấm trợn tròn mắt không thể tin được những lời này lại là của một đứa trẻ chưa đầy ba tuổi.

“Ai dạy em thế hả?”

“Bố em hôn mẹ em như vậy mà, khi mẹ tức giận bố sẽ hôn mẹ.”

Phát hiện không thấy Tam Tam đâu, Tô Lam tới tìm Tam Tam vừa hay đứng ở hành lang nghe thấy điều này, lập tức xị mặt.

Đứa con trai này của cô…

Lê Thấm Thấm che miệng cười.

“Chuyện này có gì lạ đâu, đôi khi bố em còn tắm chung với mẹ em nữa.”

Mục Nhiễm Tranh và Lê Thấm Thấm cười càng lớn hơn.

“Tam Tam!” Tô Lam lập tức quát, chuyện riêng tư như vậy đều bị con trai tiết lộ ra rồi, thằng bé rốt cuộc có phải là con trai mình không thế?

“Mẹ!” Tam Tam nhìn thấy Tô Lam liền nhào tới.

Tô Lam bế Tam Tam lên, còn không vào cửa mà nhanh chóng rời đi.

Lê Thấm Thấm tủi thân nhìn Mục Nhiễm Tranh, “Còn chưa thấy người mà đã bị nhét một đống cẩu lương.”

Mục Nhiễm Tranh mỉm cười dùng tay quẹt mũi Lê Thấm Thấm.

“Hai người họ vẫn luôn tình tứ như vậy, có con trai rồi mà cũng không tránh đi.”

“Tình cảm thật tốt.” Lê Thấm Thấm không khỏi thở dài.

“Cho nên lúc đầu em đã nhắm sai mục tiêu rồi!” Mục Nhiễm Tranh dùng ngón tay chọc vào đầu Lê Thấm Thấm.

Để tránh gượng gạo, Tô Lam đã cùng hai con trai ăn tối, Mục Nhiễm Tranh và Lê Thấm Thấm thì ăn tối trong phòng ăn, Tô Lam còn bảo người giúp việc nhắn Lê Thấm Thấm tạm thời ở lại đây.

Thực ra suy nghĩ kỹ lại thì cũng chỉ có thể ở lại đây, Lê Thấm Thấm không muốn bị bố bắt về.

Sau bữa tối, Tô Lam tiếp tục chơi với hai con trai của mình trong phòng cho trẻ, cho đến khi người giúp việc đến báo rằng Quan Triều Viễn đã về, cô mới dặn người giúp việc trông chừng bọn trẻ và về phòng của mình.

Vừa về đến phòng ngủ, Quan Triều Viễn đã thay quần áo ở nhà.

“Anh ăn cơm chưa?”

“Anh ăn rồi.” Quan Triều Viễn vẻ mặt mệt mỏi, mấy ngày gần đây bởi vì tin tức của Mục Nhiễm Tranh và Lê Thấm Thấm mà anh cũng đã kiệt sức, không để ý một chút là mở hết hỏa lực.

Tô Lam do dự hồi lâu rồi mới cẩn thận nói cho Quan Triều Viễn biết chuyện hôm nay.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK