Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

Chương 3543

Vậy nên ngoại trừ việc tìm Tô Lam giúp đỡ thì cô ấy không biết phải làm gì nữa cả “Thúy Vân, trước khi mình giúp cậu nghĩ cách thì cậu phải trả lời mình vài câu trước đã”

“Cậu hỏi đi”

“Ở trong lòng cậu thì rốt cuộc giáo sư Lục được cậu đặt ở vị trí nào?”

“Cái gì?”

“ý của mình là, cậu có thích anh ấy không?”

Lần này Lâm Thúy Vân không hề do dự chút nào, cô ấy rất nghiêm túc gật đầu: “Mình thích”

“Vậy cậu có yêu anh ấy không?”

“Yêu ư?”

Lâm Thúy Vân lập tức ngẩn cả người r cô ấy thậm chí còn cảm thấy tới bây giờ cô ấy vẫn không hiểu đến cùng thì cái gì mới là yêu “Yêu chính là người kia ở trong lòng mình một cách vô điều kiện, cho dù có đi tới đâu thì lúc nào cũng sẽ nhớ kỹ người ấy trong lòng. Thậm chí vì người đó, cậu có thể chịu đựng được đau đớn trên thân thể, dẫn vặt trên tỉnh thần, muốn đào tim đào phổi, đưa những thứ tốt nhất trên toàn thế giới cho người đó.”

Những lời Tô Lam lời tràn ngập tình cảm, có lẽ trong khi ở chung với Quan Triều Viễn thì cô mới cảm nhận được cái gì gọi là yêu Vậy nên khi Lâm Thúy Vân hỏi vấn đề này thì cô mới có thể nói được rõ ràng và tự nhiên như thế.

Lâm Thúy Vân do dự một chút: “Thực ra mình cũng không hiểu lắm, mình chỉ biết là khi anh ta bị thương thì mình sẽ rất khó chịu. Anh ta ở bên cạnh cô gái khác thì mình lại càng đau khổ đến nghẹt thởi Khi người nhà anh ta không cho mình và anh ta ở bên nhau thì mình cũng sẽ đau lòng, thế nhưng mình vẫn muốn tiếp tục!”

Từ xưa đến này, Lâm Thúy Vân là người có tính tình qua loa, vậy mà khi cô ấy nói những lời này thì đột nhiên lại thấy hai mắt cay cay, rõ ràng là cô ấy cũng đã yêu Lục. thế nhưng mỗi lần ở bên anh ta lại không kiểm soát được bản thân mình, cứ nhất định phải khoác cái vẻ đanh đá chua ngoa lên.

Đây không phải là Lâm Thúy Vân thực sự, Lâm Thúy Vân thức sự là người dám yêu dám hận, tuyệt đối sẽ không lo trước lo sau như thết Ở bên kia điện thoại, sau khi Tô Lam nghe được câu trả lời của Lâm Thúy Vân thì viên đá trong lòng mới rơi xuống đất.

“Nếu bé cưng Thúy Vân nhà mình đã có thể nói ra những lời này thì có nghĩa là ít nhất cậu ấy cũng đã sắp hiểu ra rồi. Như vậy thì chuyện sau này cô ấy cũng sẽ xử lí tốt thôi” Tải ápp ноla để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

“Tô Lam, mình biết nên làm như thế nào rồi Khóe miệng Tô Lam cong lên: “Thúy Vân nhà ta đúng là thông minh nhanh trí, vừa nói đã hiểu rồi! Sau này cậu định làm gì?”

Đôi mắt to xinh đẹp của Lâm Thúy Vân nheo lại, bên trong có một tia sáng trong vắt chợt lóe lên: “Làm gì ư? Còn có thể làm gì nữa! Từ trước đến giờ phong cách của Lâm Thúy Vân này đều là mạnh mẽ dứt khoát, bây giờ mình sẽ ra ngoài chặn trước cửa nhà anh ta luôn!”

Nói xong lời này thì Lâm Thúy Vân lộn mèo một cái rồi lao từ trên giường xuống: “Tô Lam, mình không nói chuyện với cậu nữa, mình phải tranh thủ thời gian đây”

Tô Lam nói không sai, nếu như thật sự yêu một người thì phải có can đảm nói ra mới được.

Ở tầng dưới, khi mẹ Lâm đang thấp thỏm bất an thì đột nhiên nghe được một chuỗi tiếng bước chân cực kì dồn dập truyền đến từ chỗ rẽ trên tầng hai Khi bà ấy quay đầu nhìn lại thì Lâm Thúy

Vân cầm túi xách trong tay rồi vọt xuống như một cơn gió.

Mẹ Lâm thấy dáng vẻ hấp tấp của cô ấy thì sốt ruột đến mức lập tức nhảy dựng lên: “Bà tổ nhỏ, con định làm cái gì đấy?”

Lâm Thúy Vân vừa đỡ tay vịn cầu thang nhanh chóng chạy xuống, vừa vẫy tay: “Còn có thể làm gì nữa, con đi dỗ con rể của cha mẹ về đây!”

Vừa mới nói dứt lời thì Lâm Thúy Vân đã chạy mất tiêu rồi, chỉ còn dư lại một mình mẹ Lâm ngơ ngác đứng tại chỗ, mất một lúc lâu cũng chưa hoàn hồn lại được.

Mẹ Lâm thậm chí còn không dám tin tưởng mà quay đầu nhìn về phía cha Lâm: “Cha nó ơi, tôi không nghe lầm đấy chứ?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK