Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 619

Loại thuốc đông y này cô vẫn phải uống, vừa khéo nhân khoảng thời gian đến cuối năm, cô cũng không có việc gì cả.

Lần trước, Lục Uy Nhiên đưa cô đến tìm bán sĩ đông y kia bốc thuốc, đã uống hết rồi, cũng không tiện làm phiền Lục Uy Nhiên. đưa mình đi, dù sao khoảng thời gian này, Lục Uy Nhiên đi theo cô vào nam ra bắc, cũng rất vất vả.

Tô Lam nghĩ, không bằng ngày mai đi một chuyến đến bệnh viện Q.M là được, bác sĩ đông y ở đó, chắc là điều dưỡng cơ thể cũng không có vấn đề gì.

Nghĩ như thế, Tô Lam đi vào nhà bếp.

Tìm nồi đun thuốc trước, thuốc đông y cô uống lần trước, đều đã được sắc trước, cho vào túi đóng kín, thuốc đông y vẫn nên đun kỹ mới được.

“Để ở đâu rồi?”

Tô Lam lật tìm nồi đun thuốc bắc lúc trước ở trong bếp, nhưng tìm thế nào cũng không thấy.

Cũng không biết gì Phương để ở đâu.

Ngay lúc Tô Lam đang tìm nồi, bỗng phát hiện trong chiếc tủ thấp nhất, sâu nhất trong nhà bếp lại bị khóa.

“Không phải là dì Phương khóa những đồ không hay dùng lại chứ?”

Tô Lam nói thầm một câu, rồi đứng dậy lên tầng, lấy chìa khóa đi tới.

Trước kia ở đây chỉ có hai người là cô và Triệu Ni Ni, hai người bọn họ đều có chìa khóa của bất kỳ nơi nào trong căn nhà này.

Tô Lam lấy chìa khóa, mở chiếc tủ kia ra.

Một mùi thuốc lá đông y nồng đậm xốc tới.

Tô Lam bịt mũi lại, phát hiện trong chiếc tủ này không có nồi đất, mà là một đống các túi thuốc lá đông y.

Tô Lam tiện tay cầm một túi lên, nhìn một chút.

Cô rất chắc chắn số thuốc lá đông y này không phải là chỗ thuốc lúc trước cô dùng.

Vì vị bác sĩ đông y ở ẩn trong núi rừng mà Lục Uy Nhiên dẫn cô đi khám kia, đồ dùng đều rất cổ xưa, dùng giấy dai gói lại, còn số thuốc này dùng túi giấy dai.

“Ai uống thuốc đông y chứ?”

“Ngày nay uống thuốc đông y, cũng không phải là chuyện to tát gì, vì sao còn cần khóa tủ lại chứ?”

Trong đầu Tô Lam là một loạt các dấu hỏi.

Lẽ nào có điều gì khó nói sao?

Trong nhà, Tô Lam vẫn rất tôn trọng dì Phương và Lê Hoa, nhỡ nào bọn họ có bệnh gì khó chữa, cô cũng không tiện hỏi trực tiếp.

Cô lấy một túi trong đó, số còn lại đều khóa lại.

Dì Phương và Lê Hoa quay về, cô cũng không nhắc đến chuyện này.

Dark Region.

Mục Nhiễm Tranh cẩn thận đi theo phía sau Doãn Cẩn.

“Thư ký Doãn, tôi có thể hỏi anh, rốt cuộc chú tôi tìm tôi có việc gì không?”

Doãn Cẩn cười với Mục Nhiễm Tranh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK