Chương 532
Mục Nhiễm Tranh hừ lạnh: “Yêu chú ấy như thế, tỏ tình với chú ấy là được rồi.”
“BốpI” Tô Lam vỗ tay: “Cứ quyết định như thế Mục Nhiễm Tranh trợn tròn mắt nhìn Tô Lam, anh nên cản đứt lưỡi mình đi, nói nhiều làm gì chứ?
“Cô, cô thật sự quyết định tỏ tình với chú tôi à?
Tô Lam nghiêm túc gật đầu.
“Đúng thế, khoảng thời gian này tôi đã nghĩ ất cảm thấy tôi thật sự đã yêu anh ấy, trước kia khi ở cùng Mộ Dung Dịch, tôi cũng chưa từng có loại cảm giác này, khoảng thời gian này không liên lạc với anh ấy, anh có biết không? Tôi đã sắp phát điên rồi!”
Mục Nhiễm Tranh nhìn Tô Lam, anh rất muốn nói, hiện giờ cô đã bị điên rồi.
“Tôi cứ thỉnh thoảng lại cầm điện thoại lên nhìn, xem xem anh ấy có gửi tin nhắn cho tôi không, hay là có gọi điện thoại cho tôi không”
Tô Lam nhoẻn miệng cười.
“Dù sao tôi và anh ấy cũng đã kết hôn rồi, khoảng thời gian trước anh ấy cũng đã tỏ tình, tôi tỏ tình với anh ấy cũng không có gì”
“Cô là phái nữ nha, sao phái nữ có thể chủ động tỏ tình với phái nam chứ?”
“Nhưng tôi cũng là vợ của anh ấy mài”
Câu “vợ” này hợp tình hợp lý, Mục Nhi Tranh trực tiếp nghẹn lời, không có gì đáp lời.
“Bạn học Tô Lam, cô đừng có một phút nóng nảy rồi làm ra quyết định khiến mình hối hận, tôi muốn nói là, chú ấy là Quan Triều Viễn”
Mục Nhiễm Tranh cố ý nhấn mạnh ba chữ “Quan Triều Viễn”.
Một người đàn ông giàu nứt đố đổ vách, quyền thế ngập trời!
“Tôi biết, vì thế sau này tôi phải càng cố gắng hơn nữa, tôi muốn trở thành ảnh hậu, thị hậu, ít nhất, sau này nếu có người biết tôi là bà Quan, cũng sẽ không khiến người khác cảm thấy anh ấy mất mặt”
Câu này suýt chút nữa khiến Mục Nhiễm Tranh nghẹn chết.
“Cô cô cô, cô thật sự quyết định rồi à?
Trước kia không phải cô nói muốn ly hôn sao? Cô lại không muốn ly hôn nữa?”
“Vì Kiêm Mặc, lừa dối, tôi không có tình cảm với anh ấy, chúng tôi chốc lát không ly hôn được, hơn nữa tôi còn muốn sinh con với anh ấy nữa, nếu tôi và anh ấy có thể bình yên sống cùng nhau, đẹp cả đôi đường”
Tô Lam nhún vai.
Trước giờ cô chưa từng có mục tiêu kiên định không đổi như lúc này.
Thậm chí cô bất đầu cảm thấy cuộc sống của mình, bỗng trở nên sáng sủa rõ ràng.
“Tô Lam…”
Không đợi Mục Nhiễm Tranh nói xong, Tô Lam lập tức xị mặt ra.
“Tôi nói này Hắc Thổ, anh làm sao thế?
Người bảo tôi tỏ tình với chú anh là anh, giờ cái này không được, cái kia không được cũng là anh, anh có ý gì thế?”