Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2697

Đợi một lát sau, Quan Triều Viễn mới ngẩng đầu lên: “Còn có chuyện gì sao?”

Tô Lam chỉ cảm thấy tim loạn nhịp “Cái đó… uống rượu nhiều dễ bị đau đầu, hay là hôm nay nghỉ ngơi sớm một chút đi.”

“Em buồn ngủ thì đi ngủ trước đi, hôm nay anh còn bận đến khuya, chỉ ở trong thư phòng.”

Tô Lam nhẹ nhàng gật gật đầu Trước khi đi, cô vẫn đi vòng qua bàn làm việc, hôn nhẹ lên môi của Quan Triều Viễn, sau đó nhanh chóng chạy đi Vào lúc bốn cánh môi chạm vào nhau, hai tay Quan Triều Viễn đột nhiên nằm chặt lại.

Cho đến khi Tô Lam biến mất hoàn toàn, nằm tay mới đột nhiên thả ra.

Ngón tay anh nhẹ nhàng chạm vào khóe môi của mình, tia tối tăm trong mắt chợt lóe.

Tô Lam, anh rốt cuộc thì nên làm thế: nào với em đây?

Ngày thứ hai, Tô Lam đi đến đoàn làm phim, tham gia buổi khai máy của “Đại Đường vô song”

Lê Duyệt Tư, Lê Ngọc Hi, còn có Nguyễn Bảo Lan và hàng loạt vai chính vai phụ đều đã đến.

Sau khi chụp ảnh chung xong, Tô Lam đang chuẩn bị rời đi, thì thấy Lê Duyệt Tư đi về phía mình.

Tô Lam lạnh lùng mà nhìn cô ấy, vẻ mặt đầy đề phòng Lê Duyệt Tư nhìn thấy sắc mặt cô không n mỉm cười: “Tô Lam đừng hiếu lầm, tôi chỉ là qua đây chào hỏi cô mà thôi.”

Tô Lam quay người muốn đi: “Không cần chào hỏi đâu, chúng ta cũng không phải là bạn bè.”

“Chuyện ngày hôm đó tôi muốn xin lỗi cô, tôi thực sự là quá lo lắng cho Triều Viễn, cho nên mới giận cá chém thớt vào cô.”

Lê Duyệt Tư đột nhiên nhẹ nhàng mà nói.

Tô Lam bước chân đột nhiên dừng lại.

Cô dứt khoát quay người lại, đơn giản mà Cười: “Nữ thần à, xin lỗi thì không cần đâu. Dù sao thì hôm đó cô cũng không thực sự đánh trúng tôi. Nếu như cô thực sự cảm thấy có lỗi, thì bắt đầu từ hôm nay nếu như không phải công việc yêu cầu. Thì không cần xuất hiện trước mặt tôi, cho dù là có giúp được tôi: Na Na một bên sau khi nghe thấy lời này, lập tức bất mãn mà gào lên: *Tô Lam, cô chẳng qua chỉ là một nhân viên bé nhỏ mà thôi. Bây giờ chỉ là một trợ lý nhỏ nhặt mà thôi, cô thái độ gì đó?

Đừng nghĩ rằng có sự trợ giúp của cậu Quan, thì cô có thể coi trời bằng vung được”

“Na Na”

Lê Duyệt Tư cau mày trách mảng.

Na Na mới không sợ.

Cô ta khinh khỉnh dùng sức nhìn qua: “Vốn dĩ chính là như vậy mài! Cô ta tưởng cô ta là cái gì chứ, nếu như không có cậu Quan, ở phía sau trợ giúp, cô ta ngay cả cứt chó cũng không bằng…”

“Chát!”

Tiếng chửi của Na Na còn chưa thành câu, đột nhiên trên mặt cô ta đã đau rát.

Mặt cũng bị lệch sang một bên.

Na Na không dám tin, ngước đôi mắt căm phãn lên nhìn Tô Lam: “Cô, cô dám đánh tôi sao?”

Lần này đến cả Lê Duyệt Tư cũng bị làm cho kinh sợ.

Cô ấy không thế ngờ được rằng, Tô Lam lại dám ở trước mặt mình mà động tay động cahan.

Tô Lam bộ dạng bất cần xoay xoay cổ tay, lạnh giọng nói: “Sau lưng nữ thần Lê có Nhà họ Lê chống đỡ, tôi không động được vào cô ấy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK