Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1594

Cô muốn anh trả lời thế nào đây?

Tô Lam cố ý làm vậy, cô muốn Quan Triều Viễn đồng ý với cô trước mặt tất cả mọi người, như vậy thì sau này anh sẽ không đổi ý nữa.

“Tối nay anh sẽ trả lời câu hỏi này của em sau.”

Quan Triều Viễn nháy mắt với Tô Lam.

Những người tham gia lễ cưới lại cười phá lên, vậy là ý của anh đã rất rõ ràng rồi, tôi nay hai người sẽ làm việc lớn.

Tô Lam vẫn cảm thấy hơi hụt hẫng, cô không ngờ là Quan Triều Viễn sẽ lảng tránh vấn đề này như vậy.

“Được rồi, bây giờ đến lượt Sếp Quan bày tỏ tình cảm của mình.”

Quan Triều Viễn nhận lấy microphone, anh không thích những nơi thế này cho lắm, nếu không vì Tô Lam thì có lẽ cả đời này anh sẽ không bao giờ xuất hiện công khai trước mặt mọi người thế này.

“Lam Lam, hôm nay anh cũng chưa chuẩn bị tốt lời thoại, nhưng anh đã chuẩn bị quà cho em.”

Trên màn hình xuất hiện hình ảnh một quán bar: Quán bar Tình Thư.

Tô Lam nhớ rõ nơi này, đây chính là nơi mà hai người gặp nhau lần đầu.

“Đây là nơi chúng ta gặp nhau lần đầu, anh đã mua cả quán bar này rồi. Món quà thứ hai…”

Trên màn hình lại xuất hiện hình ảnh của một cửa hàng, tên nó là: Hoa Ly Mộ Nở.

“Hôm nay cũng là ngày cửa hàng này khai trương, đây là một cửa hàng nối liền với một làng nhỏ trên núi tích hợp với khu giải trí, ăn uống và nghỉ ngơi, chúng ta có thể lên đó để nghỉ ngơi bất kỳ lúc nào.”

“Còn có cả món quà thứ ba nữa, đây là quỹ từ thiện Hoa Ly Mộ Nở mà anh đã mở ra. Anh biết em là cô gái lương thiện, thích làm những việc thiện, sau này quỹ ngân sách này sẽ giúp em hỗ trợ cho những người mà em muốn.”

Những người tham gia hôn lễ bên dưới đều sửng sốt mất vài giây, sau đó tiếng vỗ tay vang lên như sấm.

Quan Triều Viễn là người giàu nhất cả nước, vậy mà món quà anh tặng không phải là biệt thư hay du thuyền xa hoa, cũng chẳng phải là kim cương châu báu, mà là một ngôi làng để nghỉ ngơi và một quỹ từ thiện.

Ngôi làng trên núi cần tu sửa thường xuyên, quỹ từ thiện cũng cần được vận hành, những điều này đủ để thấy rằng Quan Triều Viễn là một người kiên trì đến mức nào.

Tô Lam rơm rớm nước mắt, cô không ngờ là Quan Triều Viễn lại âm thầm chuẩn bị những thứ này cho mình.

“Anh vẫn còn phần quà cuối cùng muốn tặng em nữa.”

Tiếng vỗ tay của mọi người ngừng lại, không biết là món quà cuối cùng này sẽ quý trọng đến nhường nào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK