Chương 494
Lúc này đương nhiên là đến tìm cô.
Ngay khi Tô Lam cho rằng, Quan Triều Viễn đến tìm cô.
Cô gần như đã sắp mở miệng nói chuyện, đã há miệng ra.
Nhưng Quan Triều Viễn lại lướt qua người cô.
Trực tiếp đi về phía Lục Uy Nhiên ở phía sau, ép Lục Uy Nhiên vào tường.
Tô Lạe Ly giữ nguyên tư thế vừa rồi, không Iề động đậy.
Lục Uy Nhiên giật mình, chỉ cảm thấy sau lưng cứng nhắc, giống như bị đông cứng vậy.
Trên mặt Quan Triều Viễn, mang theo nụ cười đùa bỡn với đời.
“Tôi đẹp trai không?” Giọng nói của Quan Triều Viễn mang theo vẻ cợt nhả.
“Đẹp trai… đương nhiên là đẹp trai” Lục Uy Nhiên nhìn Quan Triều Viễn, khuôn mặt mê người kia, bất giác mặt đỏ lên.
“Đẹp trai đến mức nào?” Quan Triều Viễn nhếch khóe môi, đôi mắt màu lam cực kỳ quyến rũ.
“Chủ tịch Quan… là… là người đàn ông đẹp trai nhất, mà, mà tôi từng gặp.” Lục Uy Nhiên trả lời lắp bắp.
Trái tim của cô ta đã đập loạn nhịp, đây là lần đầu tiên, tiếp xúc gần như này với Quan Triều Viễn.
Trời ạ, đây là người đàn ông suýt chút nữa đã lên giường với cô †a.
Anh không chỉ giàu có, vậy mà còn đẹp trai đến mức rối tinh rối mù.
Nghĩ tới đây, Lục Uy Nhiên lại càng thêm căm hận Tô Lam.
“Ồ? Vậy sao?” Quan Triều Viễn cười tà mị: “Phòng 808, lát nữa đến tìm tôi”
“Vâng…”
Nói xong, Quan Triều Viễn liếc nhìn Tô Lam rồi chuẩn bị rời đi.
Nghe thấy lời như này, quả thật Tô Lam không thể khống chế nổi sự tức giận trong lòng mình.
Trước mặt cô, anh đón một người phụ nữ khác, giờ cũng là trước mặt cô, anh trêu chọc một người phụ nữ khác, còn mời cô ta đến phòng anh lúc nửa đêm, như này không khỏi quá quá đáng rồi.
“Quan Triều Viễn! Anh đủ rồi đó, anh không thấy như này rất quá đáng sao?” Tô Lam quay lưng lại với Quan Triều Viễn, hai tay siết chặt thành nắm.
“Quá đáng?” Quan Triều Viễn quay người lại, nhìn bóng lưng của Tô Lam: “Tôi lại muốn nghe xem tôi quá đáng chỗ nào?”
“Tôi là vợ của anh!” Tô Lam gần như hét lên.
“Ờ, rồi sao?” Quan Triều Viễn không hề bị lay động chút nào.
“Trước mặt tôi, có phải anh nên tém tém lại không?”
“Dù sao cô cũng không yêu tôi, cô quan tâm tôi yêu ai chứ? Quản làm gì tôi nói chuyện với ai, trêu chọc ai? Tô Lam, cô quả thật là vợ của tôi, nhưng cô có phải là vợ của tôi hay không, cũng phải để tôi nói mới tính!”
Nói xong, Quan Triều Viễn nháy mắt với Lục Uy Nhiên: “Tôi chờ cô”
Anh đi thẳng vào trong thang máy.
Tô Lam quay về phòng của mình, Lục Uy Nhiên đi theo phía sau cô.
Vừa về đến phòng, Tô Lam liền đi thẳng vào phòng ngủ, mãi không ra ngoài.