Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 794

“Không sao, ngoài cánh tay phải gãy xương ra thì những nơi khác đều không bị thương, vị trí gãy xương đã được cố định lại, chỉ là bị thương nặng một trăm ngày, e là cần nghỉ ngơi một thời gian, hơn nữa do bị thương ở cánh tay phải nên cần người chăm sóc.”

Bác sĩ Lâm vẫn mong Tô Lam có thể ở lại chăm sóc Quan Triều Viễn.

“Đã có người chăm sóc anh ấy rồi.”

Nói xong Tô Lam lặng lẽ quay người rời đi.

Mỗi bước chân của cô giống như giẫm trên mũi dao, đau vô cùng.

Từ Phóng và Lục Uy Nhiên trông thấy Tô Lam từ trên lầu đi xuống với vẻ hồn bay phách lạc thì vô cùng kinh ngạc.

“Mợ chủ, sao mợ lại xuống? Sếp Quanđâu?”

“Anh ấy rất ổn, không sao rồi, chúng ta về thôi.”

“Mợ không cần ở lại đây với anh ấy sao?”

“Ở đây có người chăm sóc anh ấy, tôi cũng mệt rồi, muốn về nhà nghỉ ngơi.”

Nói xong, Tô Lam đi về phía trước, Từ Phóng và Lục Uy Nhiên lập tức đuổi theo.

Tối đó Tô Lam trằn trọc ở nhà, trong đầu toàn là hình ảnh Quan Triều Viễn ở bên Tiêu Mạch Nhiên.

Không ngờ hai người họ ở chung lại xứng đôi như vậy, trai tài gái sắc, nam thanh nữ tú, thực sự là một cặp đôi hoàn hảo.

Tuy là vợ của Quan Triều Viễn, nhưng Tô Lam không đành lòng quấy rầy, cô có cảm giác như mình đi vào sẽ phá hỏng khung cảnh đẹp đẽ vậy.

Trong lòng cô vô cùng đau khổ.

Bệnh viện Q.M

Mới sáng sớm Quan Triều Viễn đã nổi khùng.

“Tối qua không gọi điện thoại cho mợ chủ à?”

Y tá Tiểu Lý chịu trách nhiệm chăm sóc Quan Triều Viễn lập tức trả lời: “Tối qua đã gọi rồi ạ.”

Tuy y tá Tiểu Lý gan dạ nhưng rốt cuộc vẫn sợ Quan Triều Viễn, Quan Triều Viễn vừa gào lên, toàn thân cô ấy liền run rẩy.

“Không nói với cô ấy tôi bị tai nạn xe cộ à?”

“Nói rồi, nói hết rồi ạ.”

“Vậy vì sao bây giờ cô ấy còn chưa đến?”

“…”

Y tá Tiểu Lý sợ đến mức run lẩy bẩy, cô ấy làm sao biết được vì sao bây giờ Tô Lam còn chưa đến.

“Chắc là có chuyện gì nên đến muộn chăng?”

“Có chuyện gì quan trọng hơn tôi sao?”

Quan Triều Viễn lại gào lên!

Lúc này Tiêu Mạch Nhiên đi vào, nháy mắt ra hiệu với y tá Tiểu Lý, y tá Tiểu Lý vội vàng rời đi.

Trông thấy Tiêu Mạch Nhiên đi vào, Quan Triều Viễn cũng thu lại vẻ hung dữ.

“Tô Lam chưa tới có lẽ là vì có chuyện gì đó, nếu cô ấy biết thì chắc chắn sẽ tới trước tiên, anh đừng sốt ruột như vậy.”

Tiêu Mạch Nhiên an ủi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK