Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 511

Hai người căng thẳng mất mấy giây.

“Xin lỗi, hôm nay tâm trạng tôi không tốt:’ Đương nhiê Tô Lam biết Mục Nhiễm Tranh không phải nơi trút giận của mình.

Mục Nhiễm Tranh thở dài một hơi.

“Cô thật sự hãm sâu rồi.”

“Hãm sâu cái gì?”

“Không phải cô không có chút tình cảm nào với chú tôi, cô thật sự yêu chú ấy rồi, hãm sâu rồi!”

Tô Lam nghe thấy Mục Nhiễm Tranh nhắc tới tên Quan Triều Viễn lần nữa, cô lập tức cầm túi và mũ của mình lên.

“Tôi về khách sạn đây, anh cũng về sớm đi.” Nói xong liền Sải bước rời đi.

Mục Nhiễm Tranh ngồi vào chỗ của mình, lòng dần dần trầm xuống.

Đây là chuyện anh không muốn thấy nhất.

Nếu Tô Lam không yêu chú anh, vậy nói không chừng anh còn có chút hy vọng, nhưng bây giờ Tô Lam thật sự đã yêu chú ấy, anh đến một chút hy vọng cũng không còn nữa.

Tô Lam bắt taxi quay về khách sạn, trong đầu toàn là câu nói kia của Mục Nhiễm Tranh.

“Cô thật sự yêu chú ấy rồi, hãm sâu rồi!”

Lẽ nào cô thật sự yêu anh thế sao?

Tô Lam cố gắng ép mình không nghĩ chuyện này nữa, nhưng mỗi một tế bào trong cơ thể cô đều đang lặp đi lặp lại một cái tên.

Quan Triều Viễn.

Tối nay lại là một đêm không ngủ.

Ngày hôm sau.

Tin về Tô Lam khá nhiều, chủ yếu là chuyện xung đột xảy ra giữa Tô Lam và Sở Nhuận Chi.

Bên truyền thông đưa ra rất nhiều dự đoán lớn mật, nói cái gì mà Tô Lam làm trò sau lưng, cạnh tranh không: chính đáng, còn cả kẻ thứ ba các thứ.

Mặc dù cũng lên hot search, nhưng dù sao cũng chỉ là một vài dự đoán, không tạo nên sóng gió gì lớn.

Chỉ là, Từ Tinh Như lại tới.

Từ Tinh Như biết mấy ngày nay Tô Lam không có lịch quay phim, vốn muốn sắp xếp công việc cho cô, nhưng nghĩ tới chuyện Tô Lam quay phim thật sự rất vất vả, liền để cho cô nghỉ ngơi hai ngày ở đây.

“Chị Tinh Như, chuyện tối qua, em cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, bà Hoắc trực tiếp đuổi em đi, cũng không biết em đắc tội bà ấy chỗ nào.”

Tô Lam cho rằng Từ Tinh Như đến là vì muốn hỏi chuyện này.

“Ừ, em nói cái này à, không sao cả, đều là do đám phóng viên đoán bừa, không có vấn đề gì, trọng tâm công việc của em cũng không ở đây, không có ảnh hưởng gì quá lớn”

“Vậy hôm nay chị đến tìm em là có chuyện gì sao?”

Nếu không phải là đến vì chuyện này, vậy thì là vì chuyện gì chứ?

Có chuyện gì quan trọng mà cần Từ Tinh Như đi một chuyến xa xôi như này chứ?

Sắc mặt Từ Tinh Như bỗng trầm xuống, biểu cảm bắt đầu trở nên nghiêm túc.

“Tô Lam, có vài chuyện chị cần em thành thật trả lời chị.”

Tô Lam vừa thấy biểu cảm của Từ Tinh Như, lòng liền thịch một tiếng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK