Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1583

Ở trước mặt Giản Ngọc, cô ta như thể người vô hình vậy.

Trong mắt anh ấy chỉ có Tô Lam, hoàn toàn không có mình.

Tô Lam cảm thấy điều này quá tàn nhẫn đối với một cô gái, nhưng cô đã đồng ý với Giản Ngọc rằng sẽ diễn với anh ta.

“Cô Lý, cô không sao chứ?”

Lý Như Kiều mỉm cười và lắc đầu, “Tôi không sao.”

“Hôm nay tôi sẽ ra ngoài cùng anh ấy, trong hôn lễ có rất nhiều sự việc, thực sự rất phiền phức. Cô cứ đi lại trong nhà đi, nếu cảm thấy buồn thì bảo lái xe chở cô ra ngoài đi dạo.”

“Được.” Lý Như Kiều không biết mình còn có thể nói gì.

Cả ngày Giản Ngọc và Tô Lam đều không ở nhà, Lý Như Kiều luôn cảm thấy mình rất dư thừa.

Trong ba ngày tiếp theo, Lý Như Kiều càng mở mang tầm hiểu biết hơn, Giản Ngọc luôn hờ hững thực ra lại là một người bên ngoài lạnh lùng, bên trong ấm áp, có thể nói là anh ta chăm sóc Tô Lam rất chu đáo.

So với một chút quan tâm dành cho mình, thật sự là kém xa.

“Các anh em, tôi không chịu đựng nổi nữa, hôm nay chuẩn bị rút lui. Quan hệ giữa đại ca và người phụ nữ đó rất tốt, chắc chắn họ sẽ rất hạnh phúc.”

Lý Như Kiều gửi WeChat cho các anh em.

Cô ta không để ý đến câu trả lời của mọi người, mà chỉ thu dọn đồ đạc và đi ra cửa.

Không từ biệt Tô Lam, lại càng không từ biệt Giản Ngọc, cô ta chỉ lặng lẽ đi ra ngoài một mình.

Giản Ngọc và Tô Lam đang đứng ở cửa sổ trên lầu, nhìn theo bóng lưng cô ta rời đi.

“Anh à, em đột nhiên cảm thấy như vậy rất tàn nhẫn. Cô gái này thật sự rất đáng thương, thật ra em có thể cảm nhận được, anh có thể cân nhắc một chút. Anh cảm thấy cô ấy không có trình độ học vấn, hơn nữa còn là trẻ mồ côi sao?”

Ánh mắt của Giản Ngọc rất thâm trầm, cứ nhìn theo bóng lưng của Lý Như Kiều.

“Cô ấy sẽ trưởng thành, như vậy cũng tốt cho cô ấy.”

Giản Ngọc không trả lời trực tiếp câu hỏi của Tô Lam.

“Anh à, anh thật sự không muốn cho cô ấy một cơ hội sao?” Tô Lam tiếp tục hỏi.

“Anh cho cô ấy cơ hội chính là làm hại cô ấy. Cô ấy còn rất nhỏ, vẫn chưa từng nhìn thấy thế giới này là như thế nào.” Lời nói của Giản Ngọc rất sâu xa.

“Anh chưa từng thử thì làm sao biết là hại cô ấy? Em cảm thấy cô ấy thật sự rất thích anh, cô ấy đã ở bên anh rất nhiều năm mà anh lại nhẫn tâm bỏ mặc cô ấy như vậy sao?”

Giản Ngọc thu hồi ánh mắt và nhìn Tô Lam, “Rốt cuộc cô ấy đã nói những gì với em?”

“Không nói gì cả.”

“Cứ coi như cô ấy chưa từng xuất hiện đi.” Giản Ngọc xoay người rời đi.

Tô Lam quay người nhìn ra ngoài cửa sổ, đã không thấy bóng dáng Lý Như Kiều đâu nữa.

Cô vỗ lên đầu mình, cũng không biết mình làm vậy là đúng hay sai.

Có lẽ trong khoảng thời gian này cô đã quá dựa dẫm vào Quan Triều Viễn, cô đã không còn biết suy nghĩ nữa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK