Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3093

Lâm Thúy Vân liếc nhìn anh ta một cái, trực tiếp “tăng” cho một ánh mắt khinh bỉ: “Không muốn làm quen”

Tên đó vẫn bám riết không tha, tuy hỏi: “Sao vậy, em không thích số tiền này của anh sao?”

Lâm Thúy Vân đỡ ghế sô pha đứng lên, có chút mơ mơ màng màng: “Cũng không phải là không thích số tiền này của anh..”

“Thế thì sao nào?”

“Tôi căn bản là khinh thường số tiền này của anh đóI”

Lâm Thúy Vân vừa nói hết câu, đột nhiên cảm thấy dạ dày mình cuộn trào, sau đó dùng sức đưa tay lên che miệng lại: “0e…”

Cô ấy vội vàng vọt dậy, đẩy tên đàn ông đó ra: “Thật ngại quá, nhường đường giùm chút, tôi muốn ói”

Gã đàn ông bị đẩy một cái, không kịp đứng vững, trực tiếp ngã ngồi trên mặt đất.

Anh ta chừng như ngớ người ra: Anh ta tự nhận là ngoại hình của mình cũng tính là không tệ, nhưng ngàn vạn lần cũng không ngờ tới có người lại muốn ói khi nhìn thấy anh ta.

Gương mặt anh ta lộ rõ vẻ không cam tâm, nhanh chóng bò dậy đuổi theo phía sau Lâm Thúy Vân.

Lâm Thúy Vân vừa mới mò tới được cửa phòng vệ sinh, còn chưa kịp nôn ra thì cảm thấy.

có một bàn tay đang dán vào mông của mình, thậm chí còn xoa xoa thêm hai cái.

“AI”

Cô ấy thét một tiếng chói tai, đầu cũng không cần quay lại, trực tiếp tung ra một cú đá hiểm.

“Khốn kiếp!” – Tên đàn ông đó gào lên một tiếng thảm thiết.

Anh ta bị Lâm Thúy Vân đá một cú thẳng vào giữa trán, cả người ngã nhào ra trên mặt đất, cái trán còn rỉ máu không ngừng.

“Bớ làng nước ơi, đánh người rồi, đánh người rồi!”

Bên trong quán bar nhất thời trở nên hồn loạn.

Nhà vệ sinh nữ vốn chỉ có vài người, trong nháy mắt đột nhiên có cả đống cặp tình nhân hớt hải chạy ra ngoài, một số người còn quần áo xộc xệch, chưa mặc xong.

Lâm Thúy Vân lảo đa lảo đảo, hết sức bực mình bước đến trước mặt gã đàn ông, nhận thấy anh ta vẫn còn đang hổn hến, lúc này mới thở ra một hơi nhẹ nhốm.

Đôi mắt Lâm Thúy Vân say đến dính vào nhau, trước mắt chỉ thấy lờ mờ, trong miệng không ngừng lẩm bẩm: “Tôi đã nói rồi, tôi không có hứng thú với anh, sao anh lại theo như đỉa bám.

vậy, đã thế lại còn dám sàm sỡ tôi. Cha tôi chính là truyền nhân Vịnh Xuân Quyền đời thứ hai mươi tám, tôi phải mất hơn hai năm mới có thế học được cú đá xoáy này đấy, anh nói xem có phải là anh xui xẻo quá rồi hay không?… Anh nói xem, sao anh lại dám chọc vào tôi nhỉ?”

Lâm Thúy Vân vẫn cứ không ngừng lải nha lải nhải Đột nhiên, từ bên quầy bar có mấy người bảo vệ chạy đến, trên tay còn quơ quơ gậy chính điện Ối mẹ kiếp!

Lâm Thúy Vân bị dọa cho giật mình.

May mà cô ấy vẫn chưa say hoàn toàn cho nên theo phản xạ có điều kiện co giò lên chạy.

Nhưng mà vừa chạy được mấy mét thì cô ấy phát hiện cửa ra trước mặt cũng bị hai người bảo vệ chặn lại Dáng người của mấy bảo vệ đó rất vạm vỡ nhưng sắc mặt lại vô cùng u ám, mỗi người cầm gậy chích điện liên tục đập đập vào lòng bàn tay, bộ dạng như muốn nóng lòng thể hiện thân thủ của mình vậy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK