Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 660

Tô Lam mấp máy môi, sững sờ đến nỗi không thốt nên lời.

Người đàn ông này…

“Sếp Quan thật sự rất yêu mợ chủ, ba ngày nay anh ấy anh ấy nối nóng không biết bao nhiêu lần, cả thế xác và tinh thần kiệt quệ như muốn phát điên”

Doãn Cẩn nói tiếp.

“Tôi biết rồi”

“Mợ chủ vì chuyện sảy thai sao?”

Tô Lam không nói gì, xem như ngầm thừa nhận.

“Lúc Sếp Quan biết mợ sảy thai cũng rất buồn, đứa bé là của hai người, mợ bưồn thì trong lòng anh ấy cũng chẳng dễ chịu gì. Ngoài ra, thực sự không điều tra được manh mối gì về người đánh mợ chủ lần đó, ngay cả camera giám sát khu vực xung quanh cũng không có, hơn nữa đối phương rất rất có kinh nghiệm, đã có chuẩn bị từ trước”

“Mợ chủ, không giấu gì mợ, lần trước tôi nói với mợ rãng Sếp Quan vẫn luôn liên lạc với Tiêu Mạch Nhiên, còn nói có vài lần Sếp Quan tâm sự thân thiết với Tiêu Mạch Nhiên. Chắc mợ cũng hiểu, đó đều là Sếp Quan bảo tôi nói với mợ, thực tế hoàn toàn không có chuyện đó”

“Cái gì “Tôi cũng không muốn giấu mợ, nhưng tôi không dám trái lại lệnh của Sếp Quan. Sếp Quan nóng tính, anh ấy bảo tôi sắp xếp cho anh ấy rất nhiều việc, tôi nghĩ anh ấy cố ý phớt lờ mợ”

“Tại sao phải cố ý phớt lờ tôi?”

Khoảng thời gian trước, đột nhiên Quan Triều Viễn không liên lạc gì với cô, cho đến bây giờ Tô Lam vẫn không hiểu lúc đó Quan Triều Viễn lên cơn gì.

“Tôi theo Sếp Quan nhiều năm như vậy, hễ là chuyện bí mật thì đều do.

tôi giải quyết, bao gồm cả việc tìm bác sĩ trung y kê đơn thuốc tránh thai cho mợ. Tôi nghĩ có lẽ Sếp Quan có chuyện gì khó nói, bây giờ anh ấy chưa thể có con, nhưng cô lại luôn muốn có con. Có thể anh ấy sợ làm lỡ dở mợ nên cố ý lạnh nhạt với mợ”

Tô Lam kinh ngạc nhìn Doãn Cẩn.

Hóa ra có nhiều chuyện như vậy nhưng cô lại không biết.

Mặc dù cô nghĩ không ra tại sao Quan Triều Viễn không muốn có con, nhưng từ điều này có thể thấy Quan Triều Viễn thật sự rất yêu cô.

“Mợ chủ, Sếp Quan thật sự rất yêu mợ”

“Ai là người nhà của bệnh nhân? Người nhà của Lê Thẩm Thấm có đây không?” Một y tá đi ra.

Đáp lại y tá là sự im lặng.

Y ta đi thẳng tới chỗ Tô Lam.

“Chẳng phải cô đến cùng sao? Cô có quen với cô gái đó không?”

“Tôi không quen”

“Cô gái đó tỉnh rồi, đang làm ầm lên muốn

gặp người vừa rồi cứu cô ấy, hai người ai đến xem thử đi?”.

Đang nói thì Quan Triều Viễn ra khỏi phòng khám.

Quá trình kiểm tra của anh đều được đơn giản hóa cho nên kết thúc rất nhanh.

“Về nhà thôi.”

Y tá vội ngăn Quan Triều Viễn lại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK